Còn về phía Tô Thước thì anh vẫn đến trụ sở bang Mật Thước để xem xét tình hình của Bạch Khánh Tùng, nhưng dường như cậu ta giống như là hơi nước vậy, hoàn toàn bốc hơi khỏi Giang Thành mà không để lại chút manh mối nào, điều này vừa làm cho Tô Thước an tâm nhưng phần nào đó cũng khiến cho anh lo sợ, anh sợ rằng bất thình lình hắn ta sẽ xuất hiện rồi làm hại những người xung quanh anh.
Riêng Hứa Vãn Tùng từ sáng đã ngồi ở bàn máy tính và liên tục tìm kiếm vị trí của Bạch Khánh Tùng trong vô vọng, nhưng cậu ấy lại nhìn về phía của Tô Thước, nói:
- Anh cả, có khi nào Bạch Khánh Tùng không còn ở trong nước hay không?
- Cũng không dám nói chắc, nhưng với tình hình này thì hình như hắn ta thật sự không xuất hiện ở trong nước thì phải.
- Anh cả, nếu như Bạch Khánh Tùng là người đứng sau Triệu Thu Ánh, thì lý do gì anh ta phải trốn tránh?
Đây chính là điều làm cho Tô Thước cảm thấy khó hiểu nhất, chính anh cũng không biết tại sao Bạch Khánh Tùng lại chống lưng cho Triệu Thu Ánh, mặc dù giữa anh và hắn ta hoàn toàn không có bất cứ liên hệ gì, ngay cả làm ăn cũng chưa từng chạm mặt nhau, thử hỏi anh đã gây thù gì với Kim Ưng kia chứ? Đúng là khó hiểu.
Bất chợt, ở bên này Chung Tín lại nói đã điều tra sơ lược về Bạch Khánh Tùng và biết rằng ngoài chuyện hắn ta là bang chủ bang Kim Ưng thì xuất thân của hắn cũng rất đáng gờm. Đáng nói nhất chính là gia đình bên mẹ, mẹ của Bạch Khánh Tùng tên là Tô Nhã Hi, cách đây hai mươi tám năm mới gả cho Bạch Kính - cha của Bạch Khánh Tùng.
Gia thế của Tô Nhã Hi được cho rằng rất danh giá, bà ấy tiểu thư cành vàng lá ngọc của Tô gia ở Diêm Thành, không chỉ vậy mà mối quan hệ giữa Tô gia Diêm Thành cùng với Hoàng tộc Italy cũng rất sâu sắc, năm Tô Nhã Hi mười sáu tuổi đã được xưng là Công Nương quyền lực bật nhất Diêm Thành. Tuy nhiên, năm bà ấy mười tám tuổi thì đã lỡ mang thai với vệ sĩ ở bên cạnh mình, vốn dĩ cha mẹ của Tô Nhã Hi đã muốn phá bỏ đứa bé nhưng bà ấy nhất quyết không đồng ý.
Cuối cùng thì khi Tô Nhã Hi lâm bồn sinh con thì Tô gia Diêm Thành đã âm thầm đem đứa bé đến cô nhi viện cách Diêm Thành vạn dặm, còn về việc đối phó với Tô Nhã Hi thì họ đã nói rằng đứa bé bạc mệnh, sinh ra đã là thai chết nên họ đã đem đứa nhỏ đi hỏa thiêu rồi. Lúc biết tin đứa con của mình chết rồi thì tinh thần của Tô Nhã Hi cũng rất suy sụp, mãi đến ba năm sau, khi Tô Nhã Hi gặp được Bạch Kính, ông ấy đã luôn ở bên cạnh và động viên cũng như chia sẻ với bà ấy thì tâm tình của bà ấy mới bình tĩnh được. Sau hơn hai năm bên nhau, Tô Nhã Hi đã quyết định gả cho Bạch Kính và hạ sịn Bạch Khánh Tùng không lâu sau đó.
Truyện FullCòn về đứa bé năm đó bị bỏ đi thì Chung Tín cũng có điều tra được rằng nó hiện tại vẫn còn sống, hơn nữa còn sống rất tốt, mặc dù nhà họ Tô không thích đứa bé kia nhưng vẫn ghi một mẫu giấy viết chữ "Tô" rồi đặt vào bên trong áo của đứa nhỏ, hi vọng rằng đứa nhỏ sẽ biết bản thân cũng có họ chứ không phải là kẻ đầu đường xó chợ.
- Mặc dù đây là chuyện hơn ba mươi năm trước, nhưng có vẻ như Tô Nhã Hi vẫn chưa nguôi ngoai về đứa con của mình.
- Sau đó thì sao?
- Tôi nghe nói rằng tên vệ sĩ năm đó cũng chỉ là kẻ đào mỏ, vì muốn hưởng vinh quang phú quý nên mới tiếp cận Tô tiểu thư. Cuối cùng, khi bị Tô lão gia phát giác đã bị đánh đến chết.
Vốn dĩ đây không phải chuyện Tô Thước muốn nghe, nhưng tại sao lúc anh nghe thấy chuyện đứa bé bị bỏ rơi, bên trong lòng người còn có một chữ "Tô" thì anh lại có chút run lên. Cách đây mười lăm năm, khi anh tròn mười tám tuổi thì sơ Ánh đã sớm kể cho anh nghe về cái hôm anh bị bỏ lại.
Theo như lời bà ấy nói thì lúc đó bà ấy nhận anh từ một cô nhi viện khác ở Ung Thành, vì họ đã có qua nhiều đứa bé nên không thể chăm lo cho đứa nhỏ còn đỏ hỏn mới lọt lòng được. Ban đầu sơ Ánh cũng không có ý định nhận anh, nhưng khi bà ấy nhìn thấy anh thì đã thay đổi ý định và chấp nhận giữ anh lại.
Năm đó anh chỉ mới là đứa bé mới lọt lòng, cả cơ thể vẫn còn màu tím đỏ, tiếng khóc cũng yếu ớt vì thời tiết đã chuyển lạnh. Nếu như không phải được phát hiện sớm thì anh đã chết cóng rồi.
Nhưng điều khiến cho Sơ Ánh đặt tên anh là Tô Thước chính là chữ "Tô" được viết trong tờ giấy ở bên trong áo nhỏ của anh. Lúc bấy giờ bà ấy cũng không biết chữ Tô đó nghĩa là gì, nhưng nếu đã xuất hiện ở chỗ anh thì chắc chắn nó rất quan trọng, vì thế nên bà ấy liền đặt tên cho anh là Tô Thước.
Nếu như xâu chuỗi lại mọi chuyện, cũng như là tính toán theo tuổi tác... Thì đứa bé năm đó Tô gia bỏ rơi rất có thể chỉnh là Tô Thước...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT