Tiểu Trù Nương Của Thiếu Khanh Đại Lý Tự

Chương 41: Hành động thiếu suy nghĩ


9 tháng

trướctiếp

Nửa canh giờ sau, tụng đường Đại Lý Tự.

Đầu tóc của Đường Tiểu Hà bù xù đứng ở đó, vành mắt hồng hồng, trên mặt còn có vết cào đỏ chói, đặc biệt chói mắt trên gương mặt trắng nõn.

Tống Hạc Khanh vội vàng đi tới, ngay cả công phục cũng chưa kịp đổi, nhìn thấy dáng vẻ của Đường Tiểu Hà, sắc mặt lập tức trầm xuống, toàn bộ như có mây đen giăng kín.

Ngưu lão thái trừng mắt nhìn Đường Tiểu Hà, thấy Tống Hạc Khanh đã tới, liền bày ra giọng điệu khóc lóc: “Thiếu Khanh đại nhân! Ngài phải làm chủ cho thảo dân, đầu bếp của ngài đúng là quá mức vô pháp vô thiên, vậy mà dám đánh đứa cháu trai vô tội của ta ngay bên đường nếu không phải ta đến kịp thì không biết cháu trai của ta có bị tên này đánh chết hay không? Cầu xin Thiếu Khanh đại nhân chủ trì công đạo cho cháu trai ta!”

Tống Hạc Khanh ngồi ngay ngắn trên ghế, cười lạnh một tiếng: “Nếu là chủ trì công đạo thì ngươi đến nhầm nơi rồi, việc này bản quan không quản được.”

Ngưu lão thái ngây ngốc, tiếng kêu khóc cũng tắt nghẹn ở cổ họng.

Tống Hạc Khanh nói: “Đầu bếp này đúng là của Đại Lý Tự nhưng Đại Lý Tự chỉ nhận hình sự không nhận dân sự, nếu ngươi muốn đòi lại công bằng thì tới tìm Kinh Triệu Phủ, có cần bản quan cho xe ngựa đưa các ngươi tới đó hay không?”

Ngưu lão thái nâng mặt, chỉ thấy vẻ mặt của vị quan trẻ tuổi này lạnh lẽo, nhịn không được run cầm cập, sắc mặt biến đổi, vội vàng cười làm lành: “Như thế thì không cần đâu, có lẽ là do trẻ con nghịch ngợm nên vậy thôi, đã đánh đi đánh lại đủ rồi, cần gì phải kinh động tới Kinh Triệu Phủ.”

Kinh Triệu Phủ có tiếng yêu đánh người như đánh con, không cần biết ngươi báo án hay là đầu thủ, cứ một lời không hợp là đánh.

Tống Hạc Khanh vẫn không đổi sắc mặt, ngón tay nhẹ nhàng nâng, chỉ hướng Đường Tiểu Hà, ý vị thâm trường nói: “Nhưng bản quan thấy vết thương trên mặt hắn ta không giống như là dấu vết do trẻ con làm ra.”

Tròng mắt Ngưu lão thái xoay vòng, nụ cười cứng đờ, nhẹ giọng áp chế sự tức giận: “Aida, ngài xem việc này là, mới vừa nãy thảo dân có chút hồ đồ xuống tay không biết nặng nhẹ, nào mau cho ta xem vết thương nào, có đau hay không?”

Đường Tiểu Hà lùi về phía sau một nước, ghét bỏ nhìn lão thái thái giả mù mưa sa đó: “Không chết được, không cần ngươi quan tâm, ngươi đừng có mà chạm vào ta!”

“Được được được, vậy thì ta khô

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp