"Thâm
Thâm...” Liên Hoa tiến lại gần sau lưng Trì Thâm, khóe miệng nhếch lên, nở nụ
cười rất vui vẻ.
Vừa
rồi, cô bỗng nhiên nghĩ thông suốt.
Có
thấy lạ không, khi cô là một cô gái mười chín tuổi không biết sử dụng băng vệ
sinh, nhưng Trì Thâm không ngạc nhiên chút nào.
Trên
thế giới này chỉ có một người phụ nữ không bao giờ đi vệ sinh, chỉ có một người
phụ nữ không biết gì về băng vệ sinh, mà người phụ nữ này không phải là con
người.
“Anh
biết em là ai sao?” Thanh âm Liên Hoa nhỏ nhẹ, tạo nên một sự bình tĩnh, như
thể mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát.
Trì
Thâm đang dùng thìa khuấy đường đỏ dừng lại một chút, cũng cười cười, anh không
quay đầu lại mà hỏi: "Đương nhiên anh biết em là ai, vậy em biết anh là ai
không?"
Quả
bóng đá ra lại bị đá ngược trở lại, Liên Hoa bỗng dưng nghẹn lời: “Em hỏi anh
mà!"
“Em
vẫn chưa nhớ ra à…” Trì Thâm nói xong thở dài, xoay người đưa nước đường đỏ đã
làm xong cho Liên Hoa, nhẹ giọng nói như cùng nhau tán gẫu: “Anh biết em là
Liên Hoa, anh là Trì Thâm... người em thích.”
Liên
Hoa khẽ ngẩng đầu nhìn anh chằm chằm, đôi mắt chớp chớp, chớp chớp.
Đó
là một đôi mắt trong veo như bầu trời mùa xuân, ở trong đó, Trì Thâm nhìn thấy
tất cả những từ ngữ liên quan đến niềm vui trên đời này.
"Ha
ha... Em làm sao vậy? Ngốc r ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.