Tất cả mọi người đều biết, đại minh tinh Trì Thâm tốt nghiệp
một trường trung học phổ thông bình thường, sau đó bằng nỗ lực của chính mình
thi đỗ một trường đại học trọng điểm, thật truyền cảm hứng.
Nhưng ít người biết rằng Trì Thâm vốn học cấp 3 ở một trường
trọng điểm, nhưng mới khai giảng được ba tháng, anh chuyển đến một trường trung
học bình thường ở thành phố lân cận vì "lý do gia đình".
Những gì xảy ra trong ba tháng đó đã khiến Trì Thâm giống
như một người vô hình trong toàn bộ thời gian học cấp ba và thậm chí cả đại
học, lẽ ra anh phải trải qua tuổi thanh xuân bồng bột, nhưng anh lại sống như
một ông già cô đơn.
Chuyện bắt đầu từ ngày Trì Thâm bước vào năm nhất cấp 3.
Khi đó, Trì Thâm đẹp trai, thích ca hát, biết chơi đàn
guitar, vừa nhập học đã kết bạn rất nhiều người. Trì Thâm vừa đàn guitar vừa
hát trong lễ khai giảng đã trở thành hoàng tử bạch mã trong lòng biết bao cô
gái.
Và Hứa Điềm Điềm chỉ là một người bình thường trong số rất
nhiều cô gái phải lòng anh.
Hứa Điềm Điềm và Trì Thâm học khác lớp, nên họ rất ít khi
gặp được nhau, nhưng lớp của cô ấy và lớp của Trì Thâm có một tiết học thể dục
cùng nhau.
Tiết học thể dục đó là tiết mà Hứa Điềm Điềm mong đợi nhất
trong tuần, cả buổi học đó cô ấy không làm gì cả, chỉ nhìn Trì Thâm, được lại
gần Trì Thâm một chút sẽ khiến cô ấy vui cả ngày.
Nhưng Trì Thâm không biết cô ấy, một câu cũng chưa từng nói
với cô ấy.
Vào một buổi tối, Hứa Điềm Điềm không biết từ đâu lấy hết
can đảm và chặn Trì Thâm trên hành lang không một bóng người khi anh vừa ra
khỏi thư viện và chuẩn bị về nhà.
"Chào cậu Trì Thâm, mình là Hứa Điềm Điềm học lớp
10-6...”
Trì Thâm nghi ngờ nhìn cô gái không cao có tóc mái dày trước
mặt, đây là lần đầu tiên Trì Thâm nhìn thấy khuôn mặt của Hứa Điềm Điềm sau ba
tháng học cùng trường.
Cái nhìn đầu tiên cũng là cái nhìn cuối cùng.
“Chào cậu… có chuyện gì vậy?” Trì Thâm mỉm cười, giơ cánh
tay lên nhìn đồng hồ đeo tay trên cổ tay, ngón tay thon dài xẹt qua trước mặt
Hứa Điềm Điềm.
Hứa Điềm Điềm không chỉ một lần ảo tưởng được nắm tay người
này, đi qua sân thể dục của trường, đi qua lễ đường đám cưới, cô ấy hơi đỏ mặt,
biểu cảm ngượng ngùng, nhìn Trì Thâm với ánh mắt đầy tình cảm thiêng liêng, như
thể Trì Thâm là tất cả của cô ấy.
Trì Thâm của thời niên thiếu bị cái nhìn này làm cho lúng
túng, lại hỏi một câu: "Hứa Điềm Điềm... Cậu có chuyện gì vậy?"
Hứa Điềm Điềm nghe thấy Trì Thâm gọi tên mình lần đầu tiên,
cô ấy phấn khích đến mức suýt ngất đi, cô ấy tin rằng Trì Thâm nhất định sẽ
chấp nhận lời tỏ tình của mình, Hứa Điềm Điềm nhìn Trì Thâm và nói từng chữ: “Mình
thích cậu lâu lắm rồi, từ ngày đầu tiên đến trường, lần ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).