Tôi tắm xong, mới ra khỏi phòng tắm thì bị một người ôm chặt từ phía sau.
Lâm Châu ôm eo tôi, dựa đầu lên vai tôi.
"Tháng sau đính hôn rồi à?"
Tôi thấy buồn cười, quay đầu nhìn hắn: "Đây đâu phải chuyện em có quyền quyết định."
Tôi chuyển đề tài: "Trừ phi..."
"Trừ phi gì cơ?"
"Trừ phi chuyện nhà họ Lâm, do anh nắm quyền."
Tôi vuốt ve gương mặt Lâm Châu, chậm rãi nói câu này.
Hắn rất thông minh, nhất định sẽ hiểu ý tôi.
Giống như lần trước.
29.
Tốc độ làm việc của Lâm Châu rất cao.
Khoảng thời gian này cha Lâm vẫn nằm dưỡng bệnh trong bệnh viện, lại vì chuyện Lâm Dao, nên ông ta tin tưởng tuyệt đối đứa con trai duy nhất này, hầu như giao hết quyền hành cho hắn.
Lâm Châu cũng là kẻ có năng lực, nhân cơ hội ấy đặt vững gót chân ở công ty, đồng thời đạt được sự công nhận của mọi người.
Giấy quyết định chuyển nhượng cổ phần kia, cuối cùng ghi tên Lâm Châu lên.
Trong lúc không ai để ý.
Nhà họ Lâm, tựa như rơi vào tay người khác mất rồi.
Chỉ là cha Lâm không biết, ông ta chỉ cho rằng con trai mình rất có tài.
Làm sao có thể ngờ được, Lâm Châu muốn đoạt hết quyền lực của ông ta chứ?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT