Thật ra Lộ Bạch còn muốn một quyển album, đây là nhu cầu
cá nhân, đương nhiên không thể nhờ đơn vị chi trả.
Miệng vết thương của sư tử đã khôi phục, vảy rụng ra để
lông mới mọc, dù nhìn kĩ thế nào cũng không thấy được sẹo.
Sư tử đã hoàn toàn khỏi hẳn, không hổ là vua của muôn
loài, tốc độ của đối phương chạy ra bên ngoài, dùng hết toàn lực, có thể đạt tới
60~70km/h, Lộ Bạch lái xe không đuổi kịp cũng là chuyện bình thường.
Để chuẩn bị lên đường, hôm nay Lộ Bạch không giới hạn
đồ ăn cho sư tử, cậu cùng sư tử đi ra ngoài dạo quanh, hy vọng lại một lần nữa
có thể thấy được sư tử đi săn sau khi khôi phục.
Tới giờ ăn cơm, sư tử trở nên kích động, đi quanh Lộ Bạch,
thỉnh thoảng làm bộ dáng dọa người, Lộ Bạch biết nó đói bụng, nhưng không động
đậy, chỉ liếc nó một cái: “Mày đã khỏe rồi, tao không thể cho mày ăn được nữa,
về sau mày phải đi săn thì mới có thể ăn”.
Cậu thực sự sợ hãi, sư tử hoang dã sẽ bị mất đi năng lực
đi săn khi đã quen với việc bị nuôi nhốt.
Cho nên mới lựa chọn rời khỏi nhanh chóng.
Sư tử có thể nghe hiểu lời Lộ Bạch nói, cặp mắt thú
màu vàng kim dao động không ngừng, giằng co một lát, lại đi quanh Lộ Bạch một
lát, giống như một đứa trẻ.
“Đi săn đi” Đáng tiếc Lộ Bạch là một người rất chuyên
nghiệp, sẽ không tuyệt đối mềm lòng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT