Vì để quan sát được tình hình của nhóm lông xù một cách trực quan hơn, Lộ Bạch không đóng nóc xe lại, chỉ đeo kính chắn tuyết, quàng chiếc khăn quàng cổ màu đỏ trên cổ, phất phơ theo chiều gió, trông cực kì bắt mắt trên nền tuyết trắng phau.
Nhóc lông xù bị thương được sắp xếp ngồi ở chỗ ghế phụ, Lộ Bạch cho kính chắn gió của bên nó lên, tiện hỏi con cú mèo trên vai mình: “Mày sợ lạnh không? Có muốn vào trong với nó không?”
Tuy rằng lông chim của cú mèo rất dày, nhưng dù sao nó cũng không phải là động vật sống ở nơi có tuyết, một khi xe vừa đi, đã thổi đống lông trên đầu Bé Quần Bông bay tới bay lui, nó đành phải nhảy xuống dưới đợi: “Kréc ~”
Nhưng nó vẫn bướng bỉnh đứng dậy, muốn nhìn ra thế giới bên ngoài!
Hình như các loài động vật đều giống nhau, có thể ở bên ngoài thì tuyệt đối sẽ không đợi ở trong nhà.
Kể cả con sói tuyết bị thương kia cũng vẫn luôn nhìn ra ngoài cửa xe, tràn ngập khát vọng đối với thế giới bên ngoài.
Lộ Bạch vẫn luôn ngoái đầu lại để quan sát tình huống của bầy sói, thật sự quá đau cổ, vì thế cậu nghĩ đến một phương thức đơn giản mà thô bạo, để có thể quan sát được bầy sói, cậu phát điên mở phát sóng trực tiếp ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT