Đổi lại là người khác, đối mặt gần với nanh sói chỉ biết chạy thục mạng, mà không phải nắm lấy tay sói nắn nắn bóp bóp không ngừng.
Lộ Bạch vô tâm vô phế, không nhìn thẳng vào mắt sói, nếu nhìn thì có nghĩa là khiêu khích, cậu chỉ liếc mắt nhìn bề ngoài của sói tuyết ------ vẻ đẹp điển hình của sói, thân hình thon dài, cái đuôi bông xù, lông thì dài hơn so với sói tuyết bình thường, nhưng trông rất sạch sẽ.
Ở xa Lộ Bạch không nhìn rõ cho lắm, lúc đến gần mới phát hiện con sói tuyết này trông đẹp trai phết, rất khó biết nó là một con sói tàn tật, Lộ Bạch chắn chắn trước kia con sói không bị tật.
"Tao không có ý xấu đâu, tin tao đi, tao chỉ là muốn giúp mày thôi." Giọng nói ôn hòa bình tĩnh chan chứa nhiều cảm xúc thốt lên, chậm rãi vuốt ve tay sói rồi dần kéo dọc lên người nó, vị trí này không hẳn là vị trí hiểm.
"Grừ grừ ------" Ban đầu sói tuyết còn gầm nhẹ, về sau vẻ mặt của nó lại dần trở nên phê pha do ngón tay của Lộ Bạch gãi trúng chỗ ngứa của nó.
Do là sói tuyết hoang dã nên chúng chỉ có thể dùng chân gãi đến một số vị trí trên người, những chỗ còn lại không với đến rất ngứa......
Tuy cậu chưa từng nuôi chó nên không biết chó được gãi cằm có sướng không? Nhưng mà cậu đã xem qua chó được gãi cằm nên có thể phán đoán chúng có thoải mái hay không qua biểu cảm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT