Nhắc tới hổ, Lộ Bạch không khỏi nhớ tới vận mệnh của những con hổ ở trong sở thú kia, không biết hiện tại chúng nó như thế nào.
Nếu Lộ Bạch còn ở vườn thú trên Trái Đất, thì mãnh thú mà cậu tiếp xúc nhiều nhất chính là hổ, bởi vì con hổ ở trong vườn thú rất hung dữ, nếu không cẩn thận sẽ đả thương người khác.
Có người rất muốn tiễn con hổ hung hãn ngỗ ngược kia đi.
Không chừng sau khi cậu bị đuổi việc thì con hổ cũng sẽ được đưa đến một nơi ở mới.
“Ừm, là hổ, được thôi!” Lộ Bạch có tâm sự rất muốn thổ lộ, cậu nói với Samuel: “Tôi cũng rất thích hổ, trước kia còn làm việc ở vườn thú, tôi bị phân công đến chuồn hổ, bọn nó có quan hệ rất tốt với tôi, nếu tôi nhìn thấy hổ ở trong rừng thì chắc chắn tôi sẽ chụp một bộ ảnh cho ngài.”
Samuel hồi tưởng lại câu mà Lộ Bạch nói ‘Tôi cũng rất thích hổ’ mấy giây, hắn không biết tại sao mình lại cảm thấy sung sướng, cũng không biết đồng từ của mình đang chậm rãi giãn ra.
Mà sự thật là Lộ Bạch thích hổ, thực sự làm cho người ta cảm thấy vừa lòng, đại khái là anh hùng nghĩa khí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play