Buổi sáng ngày hôm sau, Lộ Bạch dùng hai cái túi giấy
bảo vệ môi trường để đựng album ảnh hôm qua cậu chuẩn bị rồi đi ra ngoài.
Có vẻ như quần áo mang đến từ Trái Đất đều chỉ có cơ hội
ở trong căn chung cư nhỏ, lúc ra cửa, cậu luôn cảm thấy rằng mình nên mặc đồng
phục của trạm cứu hộ.
Lộ Bạch đi vào văn phòng của trưởng trạm Dave, thử một
chút, cậu có thể mở được cánh cửa thứ nhất bằng tròng mắt nhưng cậu không có
quyền hạn để mở cửa thứ hai.
Cậu cần được thông báo bởi những người lính đứng gác ngoài
cửa, cuối cùng mới có thể nhìn thấy Dave.
“Mau cho cậu ấy vào” Dave nói một tiếng, sau đó mặt đầy
tươi cười mà đứng lên, đi đến trước cửa đón Lộ Bạch.
“Chào trưởng trạm” Lộ Bạch cuối cùng mới có thể thấy
Dave, thẹn thùng cười cười, sau đó đưa túi giấy qua: “Đây là một món quà nhỏ,
mong trưởng trạm nhận lấy”.
Dave sửng sốt, nhưng không chút suy nghĩ mà lộ ra nụ
cười rạng rỡ, nhận lấy: “Cảm ơn Lộ Bạch, mau vào rồi nói”. Anh có rất nhiều vấn
đề muốn trao đổi cùng Lộ Bạch, mà hôm nay nhìn qua thấy tinh thần của Lộ Bạch
có vẻ tràn đầy, thật tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT