“Ai biết được, vậy mà cô ấy lại gửi thư hồi âm lại cho anh, từ đó trở đi bọn anh bắt đầu viết thư qua lại…”
Khương Ninh Phong kể tóm lược về quá trình quen biết của mình với người bạn qua thư kia. Bởi vì phải bịa đặt thân phận nên anh đã đắp nặn hình tượng của mình trong thư thành một học giả ôn văn nho nhã, công việc hiện giờ đang là một trợ giảng dạy học.
Mà trong hiện thực thì……
Tô Hiểu Mạn đánh giá Khương Ninh Phong trước mắt, nghĩ thầm đúng là không thể trách được, thảo nào anh cả lại ôm ý nghĩ kỳ lạ chạy tới uống cháo dưỡng nhan. Thế nhưng dù có uống cháo dưỡng nhan thì cũng không thể nào thay đổi được diện mạo và khí chất của anh được. Trở thành một thanh niên ôn văn nho nhã vô hại sao?
Lại nói thêm, chỉ còn vài ngày nữa là tới lúc phải “gặp mặt” rồi, bây giờ uống cháo dưỡng nhan mấy ngày thì cũng chẳng có ích gì đâu.
“Cho nên anh định không tới gặp cô ấy nữa.” Khương Ninh Phong thở dài một hơi, trong lòng có chút hối hận. Biết thế trước đây anh đã giải thích tình huống của mình luôn chứ không lừa gạt đối phương kiểu nửa vời như vậy. Lừa gạt nửa vời, thế cho nên bây giờ không biết phải giải quyết mọi việc như thế nào nữa.
Vốn dĩ anh cũng có thể bất chấp tới gặp cô ấy, thế nhưng anh lại không cam tâm nhìn thấy ánh mắt thất vọng của đối phương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT