Ra khỏi ga tàu hỏa, nơi này không giống bất kỳ thành thị nào mà bọn họ đã từng nhìn thấy, người đi đường rất đông, đứng từ xa đã ngửi thấy mùi hương hoành thánh nóng hầm hập, Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ ăn một chén hoành thánh trước, tìm người hỏi thăm nơi bọn họ muốn tìm.
Tô Hiểu Mạn tay chống cằm nghe một người giọng Bắc Kinh miêu tả đi tới hướng nam như thế nào, hướng bắc là chỗ nào, cô ngồi trên ghế nhìn trái nhìn phải, nghĩ thầm làm sao tôi biết được đâu là nam, đâu là bắc chứ?
Mơ màng nhìn không ra hướng bắc… nhưng vấn đề là bình thường cô cũng không biết đâu là hướng bắc, Tô Hiểu Mạn là người không hề có cảm giác gì về phương hướng.
Tô Hiểu Mạn: “...”
Tạ Minh Đồ ngồi bên cạnh thì vẫn luôn nghe người nọ nói, thỉnh thoảng gật đầu hoặc lên tiếng dò hỏi.
Tô Hiểu Mạn hở dài nhẹ nhõm một hơi, nghĩ thầm giữa hai người bọn họ, chỉ cần có một người có thể tìm ra phía bắc là được, cô chính là một kẻ phế vật mà thôi.
Đi vào một thành phố có hàng nghìn tòa nhà lớn nhỏ, còn có những con ngõ nhỏ đủ loại kiểu dáng, Tô Hiểu Mạn cảm thấy mới lạ, lại cảm thấy hoảng loạn, nơi này có nhiều nhà cửa và tứ hợp viện quá đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT