Trong đại viện.
“Nghe nói gì chưa? Nhà họ Khương xảy ra chuyện rồi đấy?”
“Nhà họ Khương nào cơ?”
“Còn có thể là nhà họ Khương nào nữa, là vị phía trên kia
kìa.”
“Khương Yến Đường không phải là con ruột của nhà họ Khương?
Là bị người ta lén tráo đổi đấy.”
“Cái gì, còn có loại chuyện này sao?”
Chuyện nhà họ Khương bị lén tráo đổi con đã lan truyền rộng
rãi trong đại viện quân khu. Nhiều năm như vậy rồi, đây là lần đầu tiên mà mọi
người nghe nói về chuyện như vậy. Nghe nói con trai ruột chân chính của nhà họ
Khương bị lén đánh tráo, bị một người phụ nữ ở nông thôn mang đi mất. Cậu ta bị
đánh bị chửi từ nhỏ cho đến lớn.
Còn con trai ruột của người đàn bà ở nông thôn kia thì được
Khương phu nhân, cũng chính là Tạ Nhã Tri, yêu thương nuông chiều nuôi lớn.
Con trai ruột của bà lại biến thành một đứa chân đất chỉ có
trình độ văn hoá bậc tiểu học, phải làm ruộng ở nông thôn, còn cưới một cô vợ
nhà quê nữa.
“Cười chết người, Tạ Nhã Tri ơi là Tạ Nhã Tri, đúng là đáng
đời cô mà! Nhiều năm như vậy lại đi nuôi dưỡng con trai của người khác.”
Uông Nhất Bình ở cùng đại viện thực sự muốn cười vỡ bụng.
Trước giờ Uông Nhất Bình đều tranh đua với Tạ Nhã Tri. Chồng
của hai người cùng cấp bậc nên bà cũng không sợ gì cả. Hai người đã ngầm tranh
đấu gay gắt vô số lần, đấu con cái, đấu nhà cửa… Cái gì cũng phải phân cao thấp
với nhau.
Trước kia Tạ Nhã Tri luôn ở trước mặt bà nói con trai út của
mình thế này thế kia… Ha ha ha, kết quả đứa con trai út này căn bản là không
sinh ra từ bụng bà ta.
“Người phụ nữ Tạ Nhã Tri này đúng là trò cười mà! Ha ha ha,
tôi còn chẳng đành lòng châm biếm bà ta nữa. Thảm, thật sự quá thảm mà! Con
trai ruột của bà ta lưu lạc thành ra như vậy, thành một kẻ chân đất, không có
văn hoá rồi. Bà ta thì sao, lúc nào cũng chỉ tâm tâm niệm niệm nghĩ cho Khương
Yến Đường thôi.”
“Sao lại có một người đáng thương như vậy cơ chứ?”
Trương Phi Kiều đang ngồi bên cười cười gật đầu, “ôi trời,
chuyện này của nhà họ Khương đúng là trò cười mà. Các bà vẫn chưa biết đúng
không, tôi bên này có tin tức nội bộ đấy. Nghe nói lúc người đàn bà lén đổi con
kia bị bắt còn luôn miệng nói cha của con trai ruột mình đang làm quan lớn
đấy…”
“Còn nói là nhà họ Khương nhất định sẽ cứu bà ta ra nữa cơ.”
Hứa Na Na che miệng cười, “Còn không phải vậy sao? Người ta
là một người phụ nữ tốt bụng mà lại. Được cho không một đứa con trai tốt như
‘Khương Yến Đường’, Tạ Nhã Tri còn phải khóc lóc cảm ơn bà ta ấy chứ. Tự nhiên
có được một đứa con trai ngoan như thế thì sao có thể trách tội bà ta được.”
Mấy người Uông Nhất Bình, Trương Phi Kiều, Hứa Na Na hay
uống trà tâm sự cùng nhau. Các phu nhân trong đại viện này thì có ba bốn người
sẽ chơi cùng với nhau thành một hội.
Một hội phu nhân lấy Tạ Nhã Tri là trung tâm, mọi người đều
thích nịnh nọt bà ta, lúc nào cũng khen đứa con trai Khương Yến Đường mà Tạ Nhã
Tri thích nhất đến tận trời, hội còn lại thì lấy Uông Nhất Bình làm trung tâm,
lâu lâu lại tụ tập cùng nhau uống trà nói chuyện phiếm.
Uông Nhất Bình là một người phụ nữ rất chướng mắt loại người
như Tạ Nhã Tri. Tuy rằng cũng có rất nhiều người tâng bốc xu nịnh bà, nhưng bà
tự nhận con trai của bà còn khá hơn nhiều so với Khương Yến Đường kia nhà Tạ
Nhã Tri. Con trai cả của bà đã sớm tiến vào bộ đội, lên tới vị trí không tồi,
cũng chỉ có con cả nhà họ Khương mới có thể miễn cưỡng so sánh được với con bà
ta. Còn con trai nhỏ của bà ta thì cũng đã học đến đại học.
Tạ Nhã Tri luôn nói Khương Yến Đường nhà bà ta là gi� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.