“Đàm tiên sinh, chào ông ạ.” Đường Phỉ vẫn còn nhớ đối phương, lúc đầu vị Đàm tiên sinh này đã cung cấp cho cô rất nhiều thông tin về giải đấu bồ câu đưa thư.
“Tiểu Đường, thật không ngờ lại gặp được cháu ở giải bồ câu đưa thư nhanh như vậy.” Đàm Sĩ Minh tươi cười nói.
Đường Phỉ nhìn ông ấy, ánh mắt rất bình tĩnh.
Đàm Sĩ Minh là hội trưởng hiệp hội bồ câu đưa thư, ông ấy là người duy nhất biết ngọn nguồn chuyện cũ của cô và Lý Thiên Minh.
Thật ra, nếu như ông ấy nói giúp Lý Thiên Minh vài câu, cô sẽ không qua cửa dễ dàng như vậy, nhưng ông ấy lại không có bỏ đá xuống giếng.
Đường Phỉ liền đại khái đoán được thái độ của Đàm Sĩ Minh.
Không muốn để cho đối phương hiểu lầm, Đàm Sĩ Minh liền nói: “Tiểu Đường, ông tìm cháu không phải vì chuyện gì khác, chỉ là muốn cảm ơn cháu thôi.”
Đường Phỉ ngơ ngác, mặc dù cô đã đoán được ông ấy không đến để hỏi tội. Nhưng cô cũng không ngờ đối phương lại đến để nói cảm ơn.
“Tại sao phải cám ơn cháu ạ?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play