"Cháu nói gì?" Lời nói của Đường Phỉ như chạm phải vảy rồng* của Cục trưởng Ngô, ngay tức khắc, giọng nói của ông ấy tăng cao đến quãng tám.
(*逆鳞: Vảy ngược vừa là niềm kiêu ngạo vừa là điểm yếu chí mạng của rồng, chỉ cần bạn sờ vào nó thì rồng sẽ đau thấu tim, giãy giụa đến đảo lộn trời đất. Trong mỗi chúng ta ai cũng sẽ có một chiếc vảy ngược mà tuyệt đối không ai có thể đụng vào. Chỉ khi ta tự nhổ bỏ nó, cũng là rút bỏ niềm kiêu ngạo của chính mình để nhún nhường người khác.)
"Cháu muốn ông giao cháu trai của mình cho người phụ nữ đó sao? Cô ta có tư cách gì! Cô ta... hoàn toàn không có khả năng nuôi dạy Ngô Ngọc!" Tâm trạng của Cục trưởng Ngô hơi mất kiểm soát, nói xong câu này thì đỏ mặt nổi gân cổ ngay lập tức.
Đường Phỉ nhận thấy Cục trưởng Ngô rất quan tâm đến đứa cháu trai yêu quý này của mình, nhưng vì quá quan tâm nên ông ấy dễ lo lắng về những chuyện suy tính thiệt hơn.
Cô không biết tại sao Cục trưởng Ngô lại ghét bỏ mẹ của Ngô Ngọc như vậy, cô đã từng nhìn thấy bà ấy, bà ấy là một người mẹ tuy vì công việc bận rộn mà khuôn mặt trở nên tiều tụy, nhưng vẫn nở nụ cười dịu dàng với con trai của mình.
Theo quan điểm của cô, có thể dịu dàng với con chính là một người mẹ tốt.
Ngô Ngọc cũng rất quấn mẹ, một đứa trẻ như vậy khiến người ta cảm thấy rất đau lòng.
Trong tiềm thức, cô muốn làm nhiều điều hơn cho Ngô Ngọc.
"Cục trưởng Ngô, ông biết vì sao Ngô Ngọc lại thích voi như thế không?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play