[Phúc Béo]: Muốn khóc quá, đến thật rồi, đến rồi, đến rồi, nhưng tại sao còn chưa cho tôi ăn, chỉ để ở gần tôi thôi! Tôi thấy mà không thể ăn được, bực quá!!!
[Vân Vân]: Phúc Béo của chúng ta đói rồi, thật là một đứa trẻ tội nghiệp.
[Cầu Cầu]: Tôi thấy chị gái giám đốc cũng vào rồi, có lẽ chị ấy có thể thúc giục giúp cậu.
Đường Phỉ nhìn thấy đoạn tin nhắn này cũng ngạc nhiên...
Cô đi đến trước mặt Trịnh Thần Thăng: "Những cây trúc này không có vấn đề gì, vậy thì khi nào mới có thể cho Phúc Béo ăn?"
Trịnh Thần Thăng: "Không cần vội, buổi sáng Phúc Béo đã uống sữa rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT