Phan Đại Đại thể hiện vẻ mặt không thể tin được, có nhiều người thích Cầu Cầu như thế, có lẽ người hâm mộ còn nhiều hơn cả anh ấy, hơn nữa, bình thường nó lạnh lùng như thế, ngay cả Túng Bảo có dính chặt vào người nó thì nó cũng không phản ứng gì, nhưng nếu sếp đã căn dặn, dù khó khăn đến đâu, anh ấy cũng phải đồng ý trước.
"Được thôi, tôi đi bắt Cầu Cầu ngay!"
Sau khi cúp điện thoại, biển hiện của Phan Đại Đại như thể coi thường cái chết, ngồi xe ở khu thắng cảnh và đi đến khu thú dữ nơi Túng Bảo đang ở.
Mặc dù sau khi chuyển đến Vườn động vật hoang dã Kiến Minh, Cầu Cầu có thể ra vào tự do và đi lang thang như trước.
Nhưng bây giờ Cầu Cầu muốn đi dạo khắp nơi cũng không dễ dàng, dù sao thì những hàng xóm sống lân cận cũng không thân thiện lắm, không phải là hổ Bengal thì là hổ trắng, đó không phải là thứ mà con mèo nhỏ này có thể khiêu khích, vì vậy Phan Đại Đại chắc chắn rằng Cầu Cầu nhất định vẫn ở khu vực của nó với Túng Bảo. 
Đã đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play