Phan Đại Đại vui đến quên cả trời đất, đối với một người chỉ thường ở nhà như anh ấy thì điều đáng sợ nhất chính là đủ các loại công việc nhà, trong khoảng thời gian ở tại Vườn động vật hoang dã Kiến Minh, anh ấy không chỉ có thể tùy ý phát sóng trực tiếp động vật trong trạng thái tốt nhất mà phòng khách sạn cũng có người quét dọn định kỳ, một ngày ba bữa cũng ở tại nhà hàng của khách sạn để giải quyết, anh ấy không cần trả tiền, cuộc sống như vậy thật thoải mái.
Trong vài ngày tiếp theo, Đường Phỉ và Lý Đông Tâm đã sàng lọc các lý lịch tuyển dụng cùng nhau.
Tuy nhiên, mặc dù hoàn toàn không có yêu cầu đối với người ứng tuyển, nhưng trong tuyển chọn thực tế, Lý Đông Tâm vẫn tiến hành xếp hạng người ứng tuyển, có rất nhiều mâu thuẫn giữa ý kiến của hai người họ.
Lý Đông Tâm rất rõ ràng về tiêu chuẩn của mình và cũng không hoàn toàn đồng ý với quan điểm của Đường Phỉ.
"Giám đốc, tôi biết ý tưởng của cô rất mới, nhưng nhân viên chăm sóc cũng không khác gì những công việc khác. Không phải ai cũng có thể bắt đầu nhanh chóng sau khi đến. Ví dụ người mà cô định cho thông qua sơ khảo là một lập trình viên, có vẻ bình thường đều ngồi ở nhà hoặc ở văn phòng mà không vận động, người thế này tuyệt đối không thích hợp để làm nhân viên chăm sóc động vật. Nhân viên chăm sóc trước hết phải có thể lực, như thế này thì không được."
"Người này cũng không được, có chứng chỉ hành nghề giáo viên, từng làm giáo viên mầm non, nhưng sau khi đến Vườn động vật hoang dã Kiến Minh, cô ấy sẽ đối mặt với một bầy động vật, đây không phải là dạy trẻ con. Tôi cũng cảm thấy cô ấy không phù hợp.”
"Còn người này, người này lại càng không thích hợp, bình thường luôn ở nhà viết tiểu thuyết, trong đầu sẽ thường hay mơ mộng, văn hay thì nên đi đâu thì đi, vườn bách thú không thích hợp với cô ấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT