Mặc dù Mao Thư Phong không hiểu nhưng việc anh ta am hiểu nhất chính là nương theo chiều gió, năm đó có rất nhiều người từ rạp xiếc Hoàng Gia đến làm việc ở vườn động vật hoang dã Kiến Minh, nơi đây cũng chính là nơi hỗn tạp nhất, anh ta lập tức vui vẻ nói: “Nếu giám đốc quan tâm đến nhân viên cấp dưới như vậy, vậy thì công việc sau này của tôi sẽ thoải mái hơn rất nhiều. Giám đốc, cô yên tâm, tôi nhất định sẽ chăm sóc hổ trắng thật tốt, không chỉ là hổ trắng mà đàn hổ Băng- la- đét cũng sẽ do tôi chăm sóc. Tôi nhất định sẽ làm tốt công việc của mình.”
Thái độ của anh ta rất tốt, nói chuyện cẩn thận không để người khác tìm được điểm sai, Đường Phỉ gật đầu: “Vậy anh tiếp tục làm việc đi.”
“Giám đốc, cô có yêu cầu gì về công tác huấn luyện của tôi không? Tôi hiểu biết rất nhiều, trước kia khi còn ở trong rạp xiếc Hoàng Gia, tôi là người huấn luyện sư tử giỏi nhất.”
“Không cần đâu.” Đường Phỉ nói.
Muốn thay đổi tình trạng của vườn động vật hoang dã Kiến Minh vẫn còn là một con đường rất xa. Đầu tiên, cô không nghĩ tới chuyện vẫn còn người huấn luyện của rạp xiếc thú Hoàng Gia trong vườn bách thú, cũng không nghĩ tới chuyện người huấn luyện vẫn còn dùng phương thức huấn luyện như trong rạp xiếc để đối xử với động vật.
Sau khi quay lại xe, sắc mặt của Đường Phỉ nghiêm túc hơn trước rất nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play