Phương Hưng vừa nghe thấy Đường Phỉ nói có một chút ý tưởng, thì nhận ra được cô chắc chắn đã nghĩ ra cách gì đó rồi.
Ông có hơi hào hứng nói: "Nếu có bất kỳ chỗ nào cần tôi giúp, cô cứ việc nói, tôi có thể cung cấp hỗ trợ kỹ thuật cho cô bất cứ lúc nào."
Đường Phỉ: "Vâng ạ, Giám đốc Phương, tôi biết ông là một chuyên gia về phương diện này, tôi cũng sẽ không khách sáo với ông."
Phương Hưng cảm động nói: "Thực ra, tôi vốn tưởng rằng lúc này, toàn bộ tinh lực của cô nên tập trung vào việc làm thế nào để giành được top 10 vườn bách thú hàng đầu, không ngờ rằng cô lại dành nhiều tâm huyết như vậy để làm một việc vừa làm phước vừa tốt bụng. Ôi, nhưng những người trẻ đều có suy nghĩ ​​của mình, như vậy rất tốt. Nếu như thật sự có thể thành công thả thỏ tôn trở về, tôi sẽ đi giúp cô, nhất định vườn bách thú của cô sẽ cộng thêm điểm ở mức độ cao nhất."
Đường Phỉ nở nụ cười: “Giám đốc Phương, như vậy thì e rằng không được tốt cho lắm?” Cô dùng giọng điều trêu chọc cười đùa nói.
"Tôi cũng không nói đùa với cô, trước đây khi đến thăm Vườn động vật hoang dã Kiến Minh, tôi cảm thấy suy nghĩ của họ có vấn đề. Mọi thứ đều tập trung vào lợi ích kinh tế, như vậy không phải là việc làm tốt cho một vườn bách thú. Cô thấy đấy, họ đã chi rất nhiều tiền để đưa vào hổ trắng thì có thể biết họ không có một chú hứng thú nào với việc bảo vệ động vật thực sự, chỉ biết làm ra thủ đoạn bịp bợm để lấy lòng mọi người. Trước đây tôi không nói nhiều, cũng không muốn tạo áp lực cho cô, nhưng bây giờ tôi có thể cảm thấy cô thực sự muốn làm điều gì đó cho động vật. Cố lên nhé, Tiểu Đường, tôi đứng về phía cô, nhất định sẽ tìm cách giúp cô.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play