Thật ra lúc đó Đường Phỉ nghĩ đến Túng Bảo, suýt chút nữa lên tiếng, nhưng không ngờ hai người phía sau đồng thời ngăn cản thay cô, vì vậy cô không nói thêm gì nữa.
Giám đốc Phương và Chủ nhiệm Hoắc, hai người có nhiều quyền lên tiếng hơn cô, nếu cả hai người bọn họ cùng ra mặt, chuyện này chắc chắn có thể được giải quyết ổn thỏa.
Rõ ràng, Giám đốc Phương, một người bình thường không nói nhiều lại trở nên nhiều lời hơn khi gặp vấn đề về động vật. Ông đến nói chuyện nghiêm túc với nhân viên chăm sóc, dạy anh ta về cách nuôi dưỡng động vật, Đặng Khắc Hàn ​​cảm thấy Phương Hưng đang làm chuyện bé xé ra to, nhưng Chủ nhiệm Hoắc cũng nghiêm túc nói với anh ta rằng việc quản lý vườn bách thú không chỉ cải tiến trang thiết bị, mà việc tuyển dụng và đào tạo nhân viên chăm sóc cũng cực kỳ quan trọng. Thậm chí còn thở dài: “Này, Giám đốc Đặng, nói điều này với cậu thật không phải nhưng mà vườn bách thú động vật hoang dã Kiến Minh của cậu rõ ràng tốt hơn vườn bách thú Vân Thượng về mọi mặt, nhưng nếu không làm tốt những chi tiết nhỏ nhặt thì vẫn không thể trở thành một vườn bách thú đủ điều kiện, năm tới mọi người phải tiếp tục nỗ lực mới được.”
Nghe vậy, Đặng Khắc Hàn ​​không dám phản bác gì, vội vàng bày ra thái độ đàng hoàng: “Chủ nhiệm Hoắc, tất nhiên rồi, tôi nhất định sẽ tăng cường đào tạo, giám sát công việc của nhân viên trong tương lai, những gì xảy ra hôm nay nhất định sẽ không xảy ra nữa!”
Sau sự cố này, chú voi con đã bị nhân viên chăm sóc miễn cưỡng dẫn đi.
Đường Phi nhìn chú voi con rời đi, Chủ nhiệm Hoắc đi tới trước mặt cô hỏi: “Giám đốc Đường, cô cảm thấy chuyện hôm nay thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play