Cục trưởng Ngô nhìn cháu trai, Ngô Ngọc vốn là một cậu bé có đôi mắt to tròn, phải nói rằng đồng tử của cậu bé lúc này giãn ra, biểu cảm của đôi môi bé nhỏ hơi hé mở, trông rất giống con trai ông ấy khi còn nhỏ.
Lúc đó, con trai ông ấy cũng rất dễ thương… Chẳng hiểu sao tình cảm cha con lại trở thành như ngày hôm nay.
Trong lòng Cục trưởng Ngô thắt lại, đôi mắt hiện lên nỗi chua xót, cúi đầu che đậy: "Ừm."
Ngô Ngọc vui mừng khôn xiết, vội vàng chạy vào nhà bếp: "Mẹ ơi, lát nữa ông nội kêu mẹ cùng ăn cơm với chúng con!"
Diêm Lệ đang bận rộn trong bếp, tay còn đang bưng chiếc nồi rồi hơi dừng lại một chút, cười rồi nói với Ngô Ngọc: “Được rồi, mẹ biết rồi, ông nội con đã quyết định ăn gì chưa?”
"Vâng! Sườn xào chua ngọt! Còn có cá luộc, thịt bò kho tàu, thịt cừu hầm cà rốt, cái khác... Mẹ ơi, mẹ tính đi."
Diêm Lệ cố nén cười: "Mấy món này là ông nội muốn ăn hay là con muốn ăn?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT