Đường Phỉ không lập tức đi lên mà tránh xa một chút, muốn nhìn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Diêm Lệ mới đến đây để làm việc nên vẫn chưa quen với nơi này, mặc dù bà ấy có một chút quan hệ với Đường Phỉ, nhưng bà ấy không nghĩ có thể xem nó như một con bài để mặc cả. Nếu đã là người mới thì chỉ có thể thỏa hiệp.
"Chị Yên, vừa rồi tôi đã rửa hết bát đĩa cần rửa rồi, tôi có thể rửa và thái rau trước được không?"
"Hừ, đừng tưởng tôi không biết trong lòng cô đang nghĩ gì, ỷ sau lưng có người người nâng đỡ nên không thèm để chúng tôi vào mắt phải không!!"
Lúc này, người bên cạnh cũng không nhịn được nữa: “Được rồi, Lưu Yên, chị cũng nói ít vài câu đi, Diêm Lệ là người mới tới, tay nghề của cô ấy không tệ, cũng làm việc rất tốt. Chị đừng đổ lỗi cho người khác chỉ vì tâm trạng của mình không tốt."
Lưu Yên vốn đã oán hận công việc này trong lòng, lương không cao mà công việc lại nhiều. Tuy nhiên, vì bà ta đã làm việc trong nhà ăn của vườn bách thú này nhiều năm và có thâm niên cao nhất nên mọi người trong nhà ăn đều tôn trọng bà ta, cảm giác hơn người này khiến bà ta không muốn từ bỏ công việc.
Hơn nữa, những người trẻ tuổi đến nhà ăn gọi món đều khách sáo khi nhìn thấy bà ta, điều này khiến bà ta dần dần trở nên ngang ngạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play