Đầu óc Mạnh Hành Du xoay chuyển cực nhanh, cô ấy không trả lời câu hỏi trước mà đứng lên giả vờ đáng thương, giơ tay che lại cổ mình, gân cổ lên gào, muốn bao nhiêu đáng thương thì có bấy nhiêu, “Cổ em sắp đứt rồi anh ơi, anh, cổ em.”
Mạnh Hành Chu biết rõ bản tính của Mạnh Hành Du, cái này không nhằm nhò gì với con bé hết, vì thế động tác trên tay cũng không ngừng, ánh mắt càng thêm sa sầm, “Quỷ khóc sói gào cái gì, ông đây còn chưa dùng sức.”
Mạnh Hành Du nặn ra vài giọt nước mắt, đầy cả hốc mắt, tủi thân nói thầm, “Anh không dùng sức mà em đã không chịu nổi rồi, nếu anh mà dùng sức nữa thì em gái của anh sẽ biến thành trọc luôn đấy, anh đúng là một người anh tàn nhẫn mà.”
Trong lòng Mạnh Hành Chu biết con bé diễn kịch, nhưng anhcũng không đành lòng nhìn, vì thế anh dừng vài giây rồi vẫn buông tay ra, đứng bên cạnh Mạnh Hành Du, cả người như toả ra sát khí, “Không phải vừa rồi em nói rất có tinh thần sao?”
Mạnh Hành Du xoa da đầu của mình, lặng lẽ nói sang chuyện khác, “Anh không chơi cờ với ông Hạ sao?”
“Có người hẹn ông đi câu cá, ông vừa mới ra ngoài rồi.”
Mạnh Hành Du “Ồ” một tiếng, “Vậy sao em không nghe được nhỉ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play