Mùa đông ở phía Nam ẩm ướt lạnh lẽo, chạng vạng sau khi mặt trời khuất núi, vài mớ lá cây khô héo lung lay sắp rụng cũng mất đi vài phần sắc thái, không khí nhất thời có phần tiêu điều.Diệp Chân run tay run chân đứng ở dưới tàng cây, buồn chán há miệng thổi khí, mũi cậu đã bị đông lạnh tới mức hô hấp không đều, tìm niềm vui trong chỗ khổ mà thổi ra mấy luồng nhiệt khí, luồng sương trắng trước mặt cậu ngưng rồi lại tan, giống như Tiểu Long Nữ phun mấy nhả khói trong bộ phim ‘Na Tra truyền kì’ tối hôm qua cậu xem.
Ưm…Cậu cúi đầu nhẹ nhàng đá đá ngón chân đông cứng, là Đông Hải Long Vương hay là Tây Hải Long Vương tới nhỉ?
Bầu trời rất nhanh đã tối đen, mọi người hầu như đều đã về nhà, trời lạnh như vậy không ai muốn đứng ở bên ngoài, Diệp Chân đã ở dưới lầu đợi một tiếng đồng hồ, nhưng Hạ Kiêu còn chưa trở về.
Mẹ cậu đi làm chưa về, một mình cậu ăn cơm tối xong liền muốn đi tới siêu thị trước tiểu khu mua đồ ăn vặt với hoa quả để ăn, kết quả là mang theo tiền nhưng lại quên mang chìa khóa, gõ cửa nhà Hạ Kiêu nhưng không ai trả lời, bây giờ là nghỉ đông, cậu nghĩ chắc là ca ca ra ngoài đi chơi hoặc ăn cơm tối cũng không chừng.
Đợi một lát nữa chắc là ca ca sẽ về thôi.
Chỉ là trời giá rét đông lạnh, dù cho Diệp Chân đã mặc hai lớp áo len với cái áo khoác lông nhưng dần dần cũng cảm thấy cả người lạnh ngắt, từng luồng khí lạnh không ngừng chui vào trong xương cốt, cậu bị đông lạnh đã có chút không chịu nổi nữa, chợt thấy dưới chân bay xuống một phiến lá phong đỏ rực đẹp đẽ, lập tức ngồi xổm xuống cẩn thận đánh giá, cậu nâng phiến lá phong lên xem tới mê mẩn, không để ý là Hạ Kiêu đã đứng phía sau từ lúc nào.
“Đang nhìn cái gì?” Hơi thở ấm áp của hắn phun lên vành tai cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT