Sáng sớm Hạ Kiêu đi ra ngoài chạy bộ, chạy xong lại đến quán ăn sáng dưới lầu ăn một chén mì thịt bò, bà chủ quán đã thấy hắn suốt bốn năm ngày, cũng không hỏi nhiều liền tay chân lanh lẹ lấy hai cái bánh bao đậu từ trong lồng hấp ra đặt cạnh bát hắn.Tay trái mang theo một trái dưa hấu cùng với hai cái bánh bao, Hạ Kiêu vừa lên cầu thang vừa gọi điện cho Diệp Chân: “Đã rời giường chưa?…Đã cho nước tương vào bánh bao rồi, thừa dịp còn nóng tranh thủ ăn…Ừ…Tôi đứng trước cửa, có chuyện gì?”
Diệp Chân không trả lời hắn, cúp điện thoại. Hắn còn đang thắc mắc, chỉ thấy cánh cửa bị đẩy mạnh ra, một thân ảnh mặc áo ngủ màu trắng vọt ra nhảy lên người hắn, Hạ Kiêu hoảng sợ, nhanh chóng giữ chân cậu phòng ngừa cậu ngã xuống, dưa hấu trượt khỏi tay rơi xuống mặt đất, phát ra một tiếng vang trầm đục.
“Ca ca, bác sĩ nói hôm nay em có thể chơi cùng anh rồi…A nha, dưa hấu…”
Diệp Chân cúi đâu nhìn quả dưa đã nứt thành bốn năm miếng, trên mặt đất toàn là nước dưa màu đỏ, có chút thảm, cậu chột dạ đảo loạn đôi mắt, lén lút nhìn Hạ Kiêu một cái, lại thấy khuôn mặt tuấn tú không có biểu tình gì gần trong gang tấc, giống như là yên tĩnh trước cơn bão.
“Dưa hấu làm sao?” Hắn trầm giọng hỏi.
Diệp Chân lắp ba lắp bắp: “Nó…Nó vỡ.”
“Cậu điên rồi hả, mới khỏi bệnh liền đắc ý vênh váo, trèo xuống cho tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT