Trước khi xuyên qua, lúc Trang Ngạn Du quyết định muốn làm người, cậu đã đưa ra yêu cầu đầu tiên với boss, đó là cho cậu một cơ thể bình thường.

Ngay tại lúc đó, cậu đã bắt đầu chuẩn bị tỉ mỉ nghiên cứu cấu tạo cơ thể của nhân loại.

Có thể nói Trang Ngạn Du hiểu rõ cơ thể cậu như lòng bàn tay.

Đương nhiên cậu cũng biết phản ứng của cơ thể mình.

Tuy đây là lần đầu tiên cậu cảm nhận được, vì dù đã làm người được non nửa năm nhưng cậu chưa từng có phản ứng như vậy.

Nhưng có vốn tri thức vô cùng phong phú nên cậu không bị hoảng hốt chút nào.

Thậm chí cậu còn cho rằng Ôn Trầm Tập không hiểu, nếu không thì sao anh em tốt lại có vẻ mặt này?

Trang Ngạn Du cẩn thận quan sát Ôn Trầm Tập, nhỏ giọng hỏi: "Chẳng lẽ anh chưa từng có sao?”

Không đúng.

Căn cứ vào vốn hiểu biết của cậu đối với loài người, bình thường phản ứng đó sẽ xuất hiện vào tuổi dậy thì.

Anh em tốt ba mươi tuổi, hẳn anh đã sớm biết mới phải.

Mà cậu - chỉ là một con chip mới làm người được vài tháng đã biết.

Đàn ông 30 tuổi, trừ khi phương diện kia có vấn đề mới có thể không hiểu.

Trước kia, khi Trang Ngạn Du còn trói buộc với người ký chủ, hệ thống như cậu đều có chương trình bảo vệ riêng tư, cũng sẽ có chương trình tự động censored chuyện có liên quan đến đời sống tư của ký chủ.

Đặc biệt là khi ký chủ thân cận với đối tượng, hệ thống sẽ censored hoặc ở chế độ chờ.

Chẳng qua loại chuyện này, có nhìn hay không cũng không sao cả, chỉ cần tra tư liệu là biết.

Trang Ngạn Du hơi đau lòng nhìn thoáng qua Ôn Trầm Tập, không lẽ anh em tốt của cậu không có tuổi dậy thì ư?

Thiếu niên thường có những chuyện đó, lẽ nào anh không có?

Trang Ngạn Du lựa lời: "Vậy, có muốn tôi dạy anh không?”

Thật ra đầu óc Ôn Trầm Tập còn đang khiếp sợ vì câu nói vừa rồi bắt đầu bằng chữ “thể” từ một bộ phận cơ thể nào đó của Trang Ngạn Du. Anh vất vả lắm mới phục hồi tinh thần lại, chỉ thấy Trang Ngạn Du thương cảm nhìn anh.

Khỏi nghĩ cũng biết, Ôn Trầm Tập có thể khẳng định rằng mạch não kỳ quái của Trang Ngạn Du lại đi về hướng nào đó rồi.

Anh thấy hơi uể oải, thậm chí thân thể còn phản ứng nhanh hơn lý trí. Anh vội vàng đưa tay che miệng Trang Ngạn Du, hơi bất lực nói: "Tiểu Du, cậu đừng nói nữa.”

Trang Ngạn Du nhìn anh đầy hoài nghi. Bị che miệng nên cậu cũng không nói được gì, chỉ có thể trừng mắt nhìn, thốt lên một âm tiết khó hiểu: "Ưm?"

Ôn Trầm Tập chẳng thay đổi sắc mặt: "Tôi hiểu, tôi đã từng có rồi mà. Cậu không cần dạy đâu, cảm ơn.”

Giờ anh nên nói gì đây?

Nói Trang Ngạn Du thật cừ khôi, vừa mở miệng ra đã khiến bầu không khí mập mờ biến mất.

Hơn nữa còn chẳng sót lại chút nào.

Vừa rồi, khi anh phát hiện ai kia ăn quá nhiều đồ bổ nên xuất hiện một số phản ứng, Ôn Trầm Tập phải thừa nhận bản thân đã khí huyết dâng trào.

Hơn nữa còn là loại muốn dập nhưng không được, trong đầu anh chỉ toàn là Trang Ngạn Du.

Tất cả đều là những hình ảnh sẽ xuất hiện trong giấc mơ của bé Du này, thậm chí anh còn có chút hy vọng xa vời mà nghĩ, không biết mình có xuất hiện trong giấc mơ của cậu không?

Ôn Trầm Tập sợ anh không kiềm chế được, sau đó vứt bỏ giáo dưỡng của mình rồi nhào tới tóm lấy con mồi như sói đói.

Giờ thì hay rồi.

Ba câu ngắn ngủn còn hiệu quả hơn nước lạnh khiến lòng anh chẳng chút gợn sóng. Thậm chí anh còn có thể đọc một đoạn chú Đại Bi vô hỉ vô bi vô cầu.

Trang Ngạn Du: "Ừm.”

Anh đã nói vậy, chắc là không có khả năng là không hiểu.

Trang Ngạn Du tròn mắt nhìn như muốn nói điều gì.

Nhưng bây giờ Ôn Trầm Tập đã sợ cậu rồi.

Du Du vừa hé miệng, anh đã héo luôn.

Ôn Trầm Tập trực tiếp che miệng cậu lại rồi đẩy cậu về giường, bình tĩnh nói: "Được rồi Tiểu Du. Cậu nên đi ngủ.”

Trang Ngạn Du ngoan ngoãn gật đầu.

Từ trước đến nay cậu đều rất ngoan.

Những người khác chưa chắc sẽ nghe, nhưng ba cậu đã từng nói rằng cậu phải nghe lời người lớn đã đối xử tốt với cậu.

Đương nhiên càng phải vâng lời anh em tốt!

Đây chính là người mà cậu xem là anh ruột.

Trang Ngạn Du muốn ngủ, nhưng phản ứng của thân thể còn chưa biến mất, thật sự khiến người ta hơi khó chịu.

Mấy tháng xuyên qua, đây là lần đầu tiên cậu có phản ứng như vậy. Về mặt lý thuyết thì cậu biết rất nhiều, cũng hiểu đây là hiện tượng sinh lý bình thường.

Nhưng lúc loại phản ứng này thật sự xảy ra trên người mình, cậu vẫn cần quá trình làm quen, đây cũng là lần đầu tiên cậu thử thích ứng...

Trang Ngạn Du cố gắng để đầu óc trống rỗng, không để cho mình nghĩ đến những chuyện này.

Theo biểu hiện của dữ liệu, khi cơ thể xuất hiện triệu chứng này, cậu có thể đọc sách, xem phim hoặc đi tập thể dục, làm việc nhà, xuống bếp, v.v... có rất nhiều việc để làm.

Tóm lại chỉ cần dời đi lực chú ý của mình là được. Số liệu khoa học cho thấy chỉ cần dời sự chú ý thì loại cảm giác này sẽ từ từ biến mất.

Cho nên Trang Ngạn Du cũng nghĩ bây giờ phải dời lực chú ý của mình sang nơi khác.

Nhưng thật tình miệng cậu không thoải mái khi bị che như vậy. Hơn nữa cơ thể của anh em tốt Ôn Trầm Tập cao lớn như vậy, còn dựa vào trên người cậu.

Cậu muốn nhìn trần nhà nên chỉ cần ngước mắt lên sẽ thấy Ôn Trầm Tập ngay trước mặt.

Trong căn phòng mờ mờ sáng, đường nét khuôn mặt đối phương lại rõ ràng như vậy. Nhất là nhìn lên từ góc độ của cậu, còn có thể thấy rõ xương quai hàm đẹp mắt của đối phương.

Ừm, thật ra cậu đã phân tích gương mặt này của Ôn Trầm Tập. Dường như khuôn mặt này không có góc chết nào, hơn nữa toàn bộ đều có tỉ lệ hoàn hảo, cân đối.

Thật ra không ít con người khi mới sinh ra, đầu bị đè ép sẽ có chút biến dạng. Hoặc là sau khi sinh ra, bởi vì giữ nguyên một tư thế ngủ trong thời gian dài dẫn đến hình dạng đầu không giống nhau.

Bởi vì kiểu đầu khác nhau nên cũng dẫn tới biến đổi hình dạng khuôn mặt.

Bởi vậy, thật ra hình dạng khuôn mặt của không ít người đều bị lệch.

Các nghiên cứu khoa học đã chỉ ra rằng hầu hết mọi người đều có mặt b�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play