Bạch Dương Thiếu Niên

Chương 38: Ôm em trong vực sâu (06)


10 tháng

trướctiếp

Bạch Dương Thiếu Niên- Calantha 

Khi cô mở mắt ra trời đã sáng choang.

Lục Minh Đồng không còn ở trên giường nữa, Thẩm Ngư ngẩng đầu nhìn đồng hồ trên bàn, thời gian đã qua mười một giờ, cô chậm chạp nhớ lại mình đã xin nghỉ.

Cô ngồi dậy, tháo dây buộc tóc trên cổ tay, buộc tóc và bước ra khỏi phòng ngủ.

Trên bàn trà đặt laptop, Lục Minh Đồng đi chân trần ngồi xổm trên sô pha, trong tay cầm một điếu thuốc, tay còn lại gõ bàn phím.

Đúng vậy, ngồi xổm chứ không phải ngồi. Thẩm Ngư ít khi thấy cậu trong trạng thái kỳ lạ như vậy, giữa lông mày mang theo một tầng bực bội, bộ dáng người lạ chớ gần.

Nhưng trong khoảnh khắc nghe thấy tiếng bước chân, khuôn mặt thay đổi sang khuôn mặt tươi cười, nhìn cô qua làn khói: "Anh còn muốn xem em có muốn ngủ đến hết chiều mới tỉnh hay không đấy."

Thẩm Ngư không bị cậu lừa gạt: "Làm sao vậy? Ai chọc anh không vui thế này?"

Lục Minh Đồng không muốn mở miệng, nhưng cũng không che giấu tâm trạng không tốt của mình. Cậu tắt máy tính, đứng dậy khỏi ghế sofa và hỏi cô muốn ăn gì vào buổi trưa để cậu xuống dưới mua.

Thẩm Ngư chặn cậu lại trên đường cậu đi về phòng, giọng điệu chân thành truy vấn một lần nữa, rốt cuộc là có chuyện gì: "Em không phải muốn anh nhất định phải nói cho em biết, nhưng anh đừng bảo em không cần lo lắng."

Lục Minh Đồng rũ mắt nhìn.

Cô dường như coi tủ quần áo của cậu là của cô như một điều hiển nhiên. Chiếc áo phông màu xanh đậm mặc lên người cô rộng thùng thình, chỗ bả vai còn bị lỏng lẻo.

Cậu giơ tay nắm lấy ống tay áo của cô, không thành công dưới sự phòng vệ nhanh chóng của cô.

Cậu cười: "Làm phiền em nhanh chóng chuyển tất cả đồ đạc của em tới đây đi, đừng mặc của anh nữa."

Thẩm Ngư tất nhiên nghe ra Lục Minh Đồng đang chuyển chủ đề cô hỏi, cũng không cố gắng tìm ra gốc rễ nữa, có lẽ cậu cũng có lo lắng của riêng mình.

Đẩy cậu ra: "Em đi rửa mặt."

Lục Minh Đồng ở phía sau cô cười hỏi: "Có phải em giả vờ nghe không hiểu không?"

"Không thèm để ý đến anh."

Lúc cô bóp kem đánh răng, Lục Minh Đồng đi theo.

Anh thay một chiếc áo bảo hộ rút dây màu trắng rộng rãi, mặc quần màu xanh xám. Thẩm Ngư nhìn cậu từ trong gương một cái, ít khi cô thấy cậu mặc như vậy, lộ ra tuổi còn rất nhỏ, giống sinh viên đại học chưa tốt nghiệp.

Cô không phục hừ một tiếng.

Lục Minh Đồng đứng dựa vào khung cửa, lúc này anh chọn đi thẳng vào chủ đề: "Chuyển tới đây ở đi."

"Không thích."

"Tại sao?" Lục Minh Đồng nâng cằm về phía căn phòng bên cạnh có cửa đang đóng chặt: "Vẫn luôn trống chờ em chuyển vào."

"Lần trước em mới chuyển nhà, còn chưa được bao lâu, quá phiền phức, ở chỗ Tiểu Vũ tương đối gần."

Lục Minh Đồng hơi nhíu mày, không nói lời nào.

Cậu trực tiếp đi thẳng vào phòng tắm, dừng lại sau lưng cô, đưa tay thò vào phía dưới quần áo của cô.

Thẩm Ngư đang đánh răng, lập tức duỗi tay ngăn cản. Nhưng không thể chống lại hai tay đang rảnh rỗi của cậu, hơn nữa sức mạnh còn lệch nhau rất lớn.

"Lục Minh Đồng!"

Vẻ mặt của anh chìm xuống, rõ ràng đang làm một chuyện rất lưu manh lại ra vẻ hiên ngang lẫm liệt, cúi đầu chôn vào hõm vai cô, tay không ngừng nghỉ ép hỏi cô: "Có chuyển không?"

Thẩm Ngư vội vàng đánh vài cái cho xong, súc sạch bọt kem đánh răng trong miệng. Lúc cô súc miệng, thế công của cậu cũng theo đó thăng cấp, làm cho cô không còn cách nào nào đành phải giơ tay chống lên mép bồn rửa tay, quay đầu quát cậu ngừng lại.

Lục Minh Đồng nhướng mày, lại hỏi: "Có chuyển không?"

"Chính bởi vì biết anh sẽ như vậy nên em mới không chuyển..."

"Như thế nào?" Cậu dùng động tác trên tay ám chỉ: "Như vậy?"

Thẩm Ngư rũ ánh mắt xuống, tránh nhìn vào trong gương, cũng từ chối thừa nhận bản thân cô rất dễ bị cậu t

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp