《Bạch Dương Thiếu Niên- Calantha》
Khuôn viên trường đại học
mở cửa cho người ngoài vào, Lục Minh Đồng đi theo tin nhắn Cát Dao gửi. Cậu rất nhanh tìm được địa điểm biểu diễn.
Lý Khoan ngồi xuống ở
hàng ghế sau khán giả, nhìn những dòng chữ liên quan đến "Học viện khoa Quản
trị Kinh doanh" treo trên sân khấu phía trước liền hiểu ra, cậu ta nói với
cậu: "Ồ, hóa ra là vì chị hàng xóm mà đến."
Lục Minh Đồng không thèm
để ý tới cậu ta nữa. Cậu uể oải ngồi xuống, vẻ mặt có phần trịch thượng, như thể
cậu không phải tự nguyện tới đây mà là bị ép đến xem biểu diễn.
Khả năng biểu diễn thực sự
rất tệ, động tác của Thẩm Ngư cứng ngắc, không có điểm cố định, cũng không theo
kịp nhịp điệu, lại còn hay quên bài cứ quay sang nhìn trộm Cát Dao.
Lục Minh Đồng đỡ trán, thật
là mất mặt mà.
Lý Khoan bên cạnh cười
nói: "Chị hàng xóm này, tuy rằng vũ đạo không được đẹp lắm nhưng chân rất
đẹp nha. ”
Lời còn chưa dứt, Lục
Minh Đồng liền liếc cậu ta một cái, giống như đang nói, cẩn thận con mắt của cậu,
tôi cấm cậu nhìn lung tung.
Tiết mục của Thẩm Ngư vừa
kết thúc, Lục Minh Đồng liền rời khỏi khán đài. Cậu vốn dĩ muốn trực tiếp quay
lại trường học, nếu đi nhanh thì cậu vẫn có thể có một giờ tự học cuối.
Nhưng sau khi ra khỏi cửa,
cậu nhìn thoáng qua hành lang thì phát hiện phòng học phía trước hình như là hậu
trường của buổi biểu diễn, cậu do dự một chút rồi đi tới.
Lý Khoan thiếu chút nữa
theo không kịp hành động của Lục Minh Đồng.
"Này, cậu tính đi
đâu, không lẽ cậu chuẩn bị vào hậu trường tặng hoa sao? ”
Trong hậu trường không có
quản lý vì vậy bất cứ ai cũng có thể tùy tiện ra vào.
Lục Minh Đồng đứng ngay cửa
phòng học, nhìn vào trong.
Trên người Thẩm Ngư vẫn
còn mặc trang phục cosplay kia, chủ đề biểu diễn lần này của họ là công chúa
Disney, Thẩm Ngư cải trang thành Hoa Mộc Lan. Trang phục cũng không tệ, nhưng
vì để có một buổi biểu diễn thành công nên cô đã trang điểm dày hơn, đặc biệt
là má hồng, đánh lớp này lên lớp khác, thế nên dưới hiệu ứng ánh sáng sân khấu
trông chả khác gì đít khỉ.
Cả lớp ồn ào trông như
cái chợ, có người thì lo chuẩn bị lên sân khấu, có người thì tìm không thấy quần
áo mang theo, có người thì lục lọi khắp phòng tìm giày cho tiết mục của mình.
Thẩm Ngư la hét đòi muốn
tẩy trang, vì trang điểm dày quá nên khó chịu muốn chết.
Cát Dao bảo cô nhịn một
chút vì quên mang theo nước tẩy trang.
Thẩm Ngư nói: "Tôi
không muốn mang theo lớp trang điểm này ra ngoài ăn khuya. Nếu không, đợi lát nữa
các người đi trước đi, tôi về nhà tẩy trang xong thì đến sau. ”
Cô vừa dứt lời liền có
người ở sau lưng vỗ bả vai cô một cái, đưa cô một gói khăn giấy ướt.
Thẩm Ngư quay đầu nhìn,
là một nam sinh cùng lớp trong ký túc xá của bọn họ nhưng không cùng khoa.
Anh ta là ban tuyên truyền
hội sinh viên, buổi biểu diễn này do ban tuyên truyền đứng ra tổ chức, bởi vậy
Thẩm Ngư trước đó đã từng giao tiếp với anh ta, trong ấn tượng của cô anh ta là
một người tương đối tốt.
Nam sinh cười và nói:
"Khăn giấy ướt có được không?"
Thẩm Ngư vội vàng nói tiếng
cảm ơn, có thể dùng được. Cô liền đến trước bàn trang điểm dựng tạm thời rồi
lau mặt.
Nam sinh đi theo, một tay
chống mép bàn trang điểm, có chút ngượng ngùng hỏi: "Lát nữa các cậu ra
ngoài ăn khuya, có thể cho tôi theo được không?"
"Chắc là không được
vì chỉ có sáu người trong ký túc xá chúng tôi thôi, không mang theo người ngoài
khác được."
Nam sinh do dự một chút:
"Nếu không, lần sau tôi mời cậu ăn tối nhé? ”
Thẩm Ngư hỏi: "Tại
sao? "
N� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.