《Bạch Dương Thiếu Niên- Calantha》
Tết âm lịch năm đó,
chỉ có Thẩm Ngư và ông nội cùng nhau trải qua.
Thẩm Kế Khanh đang ở
Ấn Thành nên chỉ gọi điện về nhà.
Ông nội Thẩm không
muốn nói nhiều với Thẩm Kế Khanh, nói có lệ vài câu rồi muốn cúp điện thoại,
trước khi cúp máy, ông cụ còn hỏi Thẩm Ngư là cháu có muốn nói vài lời không?
Thẩm Ngư chỉ nói
cháu không có gì để nói với ông ấy.
Ông nội Thẩm là người
có tính tình ngay thẳng, từ khi chuyện đó xảy ra, ông cụ không màng tới việc cơ
thể còn mang bệnh cao huyết áp mà đứng trước cửa chửi cho Thẩm Kế Khanh máu chó
đầy đầu, sau đó ném tờ giấy bắt Thẩm Kế Khanh ký tên muốn đoạn tuyệt cha con.
Ông cụ lôi Thẩm Kế
Khanh đến trước cửa thông gia để tạ lỗi, nói Văn Cầm gả đến Thẩm gia bên ông
ngày lành không được bao nhiêu, mà thằng con mất dạy nhà ông còn làm ra cái
chuyện đồi phong bại tục như vậy. Kế Khanh cho dù có chết cũng trả giá không hết.
Tự ông nhìn, từ
mình đưa lên thỏa thuận ly hôn, trong đó viết rằng căn nhà trên phố Thanh Thủy,
tiền tiết kiệm đứng tên Thẩm Kế Khanh và một số phiếu đều đưa cho Diệp Văn Cầm,
Thẩm Kế Khanh không giữ lại gì.
Ông ngoại Thẩm Ngư
cười lạnh nói, các người làm vậy chỉ vì muốn tâm an thôi.
Ông nội Thẩm nói:
“Sau này nó làm sao có thể yên tâm được? Nó sẽ đeo cái xiềng xích này cả đời.”
Sau cuối năm, Diệp
Văn Cầm nhận được thị thực* và chuẩn bị ra nước ngoài.
*Thị thực hay thị
thực xuất nhập cảnh
Thẩm Ngư cùng ông
ngoại đến sân bay để tiễn bà ấy, trong sảnh chờ, Diệp Văn Cầm nói với Thẩm Ngư,
đừng trách bà ấy là một người mẹ nhẫn tâm, bà đã thực sự không thể ở lại Nam
Thành này.
Thẩm Ngư cười nói:
“Mẹ yên tâm đi, mẹ đi ra nước ngoài sau này sẽ không có người quản con nữa, con
mong còn không được.”
Diệp Văn Cầm biết
Thẩm Ngư đang xoa dịu trái tim mình, cười nói: “Mặc dù con đã vào đại học,
nhưng đừng lười biếng, con nên ra nước ngoài, nên học lên cao hơn, nên học cách
tính toán vì bản thân.”
“Đừng lo lắng cho
con, cái trình độ tiếng anh ba chân của mẹ thì ra nước ngoài chơi vẫn vui mà?”
Ngày hôm đó, Diệp
Văn Cầm rốt cuộc cũng lau nước mắt, khi bà ấy bước vào cổng an ninh, quay lại
thấy Thẩm Ngư vẫn vẫy tay và mỉm cười với bà.
Thẩm Ngư trở lại phố
Thanh Thủy, đó là vào một ngày của tháng ba.
Diệp Văn Cầm gửi
cho cô một tin nhắn nói rằng một công ty đối tác đã tổ chức lễ kỷ niệm cuối năm
và gửi cho bà một gói hàng PR, nhưng vì địa chỉ chưa được cập nhật nên món đồ
đó đã được gửi đến phố Thanh Thủy. Bảo cô quay lại lấy giúp nó.
Ngày hôm đó, Thẩm
Ngư tan học buổi chiều trở về nhà, tại chỗ giao hàng đụng phải Lục Minh Đồng.
Thẩm Ngư cũng cho rằng
cậu cũng ra nước ngoài với Hứa Ngạc Hoa, không ngờ là lại có thể gặp lại ở đây.
Cậu đang mua thuốc
lá trong siêu thị nhỏ cạnh chỗ giao hàng, với một chiếc ba lô màu đen trên
lưng, nhận tiền lẻ từ ông chủ, nhét nó cùng với hộp thuốc lá vào túi áo k ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).