Tôi Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Sếp

Ngoại truyện


1 năm


Ngoại truyện: Tôi Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Sếp

Sau buổi tối hôm ấy của hai chúng tôi đã có những sự thay đổi thần kỳ. Chẳng hạn như tôi cả ngày ngoài hóng Cp, ăn dưa trên mạng thì chẳng hơi đâu mà quan tâm cái tên sếp khó chiều, độc mồng độc miệng như anh ta.

Vậy mà chỉ bằng ba chữ hôm qua tên kia nói ra đã khiến cuộc sống thường nhật của tôi đảo lộn. Vào cái giờ đáng lẽ phải tâm trung nghiêm túc vào cuộc họp thì như ma xui quỷ khiến ít nhiều cứ liếc anh ta mà cảm thán:

‘ Đcm này là bạn tui đúng khônggg??’

‘ Đệt đẹp trai quáaa. Không, không được rồi An An mày phải bình tĩnh lại, anh ta là sếp!!’

Đang lúc canh tân bản thân thì bỗng tôi nghe thấy được giọng nam trầm thấp văng vẳng trong đầu tôi.

‘ Em không cần bình tĩnh, anh biết anh đẹp mà. Em cứ nhìn đi’

‘NHƯNG’ bỗng tiếng nói được gằn mạnh kèm theo tiếng nghiến răng ken két ‘ không được nhìn tên Chu Thời kia’

Một tiếp ‘bụp bụp’ như tiếng pháo hoa nổ ra trong lòng tôi, lúc này tôi mới ý thức được.

 ‘Anh ta nghe thấy tiếng lòng mình huhu thế khác nào múa rìu qua mắt thợ. Khoan đã, Tiểu Chu?? Tiểu Chu nào mình có nhắc đến từ nào có chữ “Chu” đâu???’

Khuôn mặt của tôi bỗng nở một nụ cười hơi biến thái truyền suy nghĩ của mình đến Tạ Dữ:

‘ Hề hề, anh đang ghen sao?? Anh cứ nói thật đi em không cười đâu’ Nói vậy chứ trong lòng đang cười muốn điên lên rồi.

Tên kia hừ một cái thật mạnh lạnh lùng nhả ra một câu:

‘ Anh thèm vào.’

Nói xong câu đó, Tần Dữ đứng dậy nhìn xung quanh mọi người đánh giá một lượt rồi cất tiếng nói:

“ Cuộc họp kết thúc, mọi người còn ý kiến nào không?”

Đám nhân viên tỏ vẻ sợ sệt không dám lên tiếng, hành người ta họp đã hơn 3 tiếng giờ mà còn có người nói câu “ tôi có ý kiến” thì xứng đáng bị phanh thây, đem thịt xay vo viên lại nấu canh đem cho chú chó Tiểu Hồng của công ty ăn.

Thấy biểu cảm của mọi người anh cũng không nói gì thêm chỉ gật đầu:

“ Vậy cuộc họp kết thúc, mọi người vất vả rồi. Ăn trưa ngon miệng.”

Thấy thế tất cả mới thở phào nhẹ nhõm:

“ Sếp ăn trưa ngon miệng, tạm biệt sếp.”

Sau khi chào hỏi qua mọi người ánh mắt của anh nhìn lại chỗ tôi, không...phải là đằng sau chỗ tôi Chu Thời đang từ đằng sau đi lên vỗ lên vai tôi một cái:

“ An An, trưa nay chị có ăn trưa cùng ai không? Nếu không thì ăn cùng em nhé.” Cậu ta ngại ngùng đưa ra lời đề nghị.

Tôi chột dạ nhìn Tạ Dữ, lại liếc nhìn Tiểu Chu biểu cảm một lời khó nói hết... Đang lúc khó xử thì tên sếp khó chiều của tôi đi tới, nhìn chằm chằm Chu Thời rồi phớt lờ cậu ta:

“ An An đi ăn cơm với tôi. Hôm nay tôi muốn ăn há cảo.” 

Nghe giọng là thấy chẳng vui vẻ gì rồi, liếc qua nhìn Tiểu Chu một cái tôi đành ngại ngùng xin lỗi cậu ta rồi đi theo Tạ Dữ.

“ Anh hung dữ quá đi, dù gì cậu ta cũng là người mới. Với lại quan hệ của em với cậu ấy là đồng nghiệp trong sáng anh so đo làm gì chứ ??”

Tên kia hừ mạnh “ Ai bảo anh so đo, là do anh đói bụng thôi. Chúng ta đi ăn”

Nói rồi kéo tay tôi đi.

Hết cách tôi cũng chỉ còn biết mỉm cười cho qua, làm gì tên này đói bụng sớm thế mọi khi làm việc đến 1 giờ trưa tôi mang cơm vào cho còn kì kèo tôi quản rộng, vậy mà hôm nay mới hơn 12 đã đói cơ. 

Biết sao được tôi chỉ còn cách cười haha vào mặt anh ta thật lớn.

Tên kia hình như nghe thấy tiếng tôi cười lên giọng chất vấn: 

“ Em đang cười bạn trai mình đấy à, là do tôi chưa đủ hung dữ với em sao?”

Nghe thấy thế tôi vội lau mồ hôi trên mặt, cười hệch hệch nhìn vào bạn trai mình thành tâm nói:

“ Đủ rồi đủ rồi, đủ yêu em rồi.” 

Tạ Dữ ngại ngùng ra mặt, xoay người kéo tôi đi thật nhanh. Ngay lúc này bỗng thế giới trước mặt tôi thật đẹp, cái nắng chói chang của buổi ban trưa cũng không còn khó chịu nữa.






Mọi người cho mình xin ý kiến vs nhé lâu r chưa viết lại tay có hơi cứng sợ mọi người khó chịu khi đọc ạ huhu😭


Mà sao truyện nó ko đc lên trang đầu nhỉ :<< bùn thế cái này hình như bộ nào viết cũng đc lên mà đúng ko ạ (⁠ ⁠;⁠∀⁠;⁠)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play