Sau đám cưới, Hải Phong cùng Lan Phương và bé Bin đi du lịch nhưng thời tiết tại châu Úc không thuận lợi, khiến cho chuyến bay về nước bị hoãn lại hai ngày nên kế hoạch sang Milan với Hạ Vy phải thay đổi.
Vì ngày hẹn đối tác đã được định sẵn, phía HPJ không thể lấy lý do tổng giám đốc bận việc riêng mà hoãn lại nên Hải Phong đề nghị Đình Vũ cùng tới Ý với Hạ Vy. Anh còn trấn an em gái sẽ có trợ lý riêng từ Việt Nam tới Ý hội quân với cô.
Hạ Vy từ ngày sang Anh du học vẫn thường xuyên họp trực tuyến cùng Hải Phong. Anh đồng ý cho Hạ Vy đi học không có nghĩa là cô được chểnh mảng công việc tại HPJ. Vì biết khả năng của em gái nên Hải Phong luôn muốn cô cùng mình điều hành công ty vàng bạc đá quý hàng đầu này.
Hạ Vy tới sân bay thì Đình Vũ đã chờ ở đó. Anh vui vẻ nói với cô:
“Không biết trợ lý đặc biệt có phải là Thiên Minh không mà Hải Phong úp úp mở mở.”
Hạ Vy ngước nhìn Đình Vũ:
“Tại sao lại là anh ấy chứ? Thiên Minh thì có liên quan gì tới HPJ?”
Đình Vũ bật cười:
“Ồ. Không liên quan sao?”
Hạ Vy suy nghĩ một hồi vẫn chẳng thấy có mối liên hệ nào ở đây. Thiên Minh là ca sĩ nổi tiếng thật đấy nhưng vụ việc lần này là gặp gỡ đối tác để bàn chuyện mở chi nhánh của HPJ ở Ý, không phải tổ chức liveshow.
Hạ Vy ngước nhìn đồng hồ, còn ba mươi phút nữa là chuyến bay chở đại diện tới từ Việt Nam hạ cánh. Vì muốn “đông đủ” nên Hạ Vy và Đình Vũ không ngần ngại kiếm chỗ ngồi tại một quán cà phê ở sân bay.
Đình Vũ thấy vẻ đăm chiêu của Hạ Vy liền cười thành tiếng:
“Em vẫn đang nghĩ về Thiên Minh đấy hả?”
Hạ Vy khẽ gật đầu.
Đình Vũ mỉm cười, nói ra suy nghĩ trong lòng:
“Thiên Minh là cổ đông lớn của HPJ, khả năng lãnh đạo thì không phải bàn cãi bởi tập đoàn giải trí Thế Thịnh phát triển ra sao thì ai cũng đã rõ.”
Nói xong, anh tiếp lời:
“Hơn nữa anh ta còn là con rể tương lai của chủ tịch tập đoàn vàng bạc đá quý hàng đầu Việt Nam, việc Hải Phong cử Thiên Minh tới đây cũng không có gì là lạ.”
Hạ Vy nhoẻn miệng cười:
“Em và anh đánh cược đi. Ai thua phải trả tiền cà phê.”
Đình Vũ gật đầu ngay lập tức rồi tranh thủ gọi thêm bánh ngọt. Chẳng mấy khi được tiểu thư nhà họ Trịnh mời một bữa, anh nên tranh thủ kiếm chút phúc lợi thì hơn.
…
Chưa bao giờ nhìn thấy Thiên Minh mà Đình Vũ lại cảm thấy vui đến thế. Anh đưa tay lên vẫy, hô lớn:
“Thiên Minh. Chúng tôi ở bên này.”
Hạ Vy ngạc nhiên, mở to hai mắt nhìn người trước mặt. Thực sự là Thiên Minh sao?
Thiên Minh lấy tay điểm nhẹ vào trán của Hạ Vy:
“Thấy bạn trai em không vui sao?”
Đình Vũ cười thành tiếng, chỉ vào mấy đĩa bánh ngọt sạch trơn.
“Vui làm sao được. Hạ Vy nhất định là thấy đau ví rồi đây.”
Hạ Vy giải thích với Thiên Minh về chuyện cá cược giữa cô và Đình Vũ, không quên liếc xéo kia khi nhắc tới chuyện anh chàng tranh thủ đánh chén bánh ngọt.
Thiên Minh bật cười, nói với Hạ Vy:
“Em gọi cho anh cà phê và bánh ngọt giống cậu ta đi. Chúng ta cùng chờ đại diện của HPJ.”
Đình Vũ giật mình, thả rơi chiếc thìa xuống bàn.
Thiên Minh giải thích bản thân biết lịch trình của Hạ Vy nên quyết định tới Milan mua sắm, tranh thủ gặp mặt bạn gái. Chuyện của HPJ anh không can dự vào. Vì muốn gây bất ngờ cho Hạ Vy nên không nói trước với cô mà thôi.
Hạ Vy hắng giọng, gọi thêm đồ cho Thiên Minh.
Đúng lúc này, tiếng nói nhỏ nhẹ của một cô gái khiến cả ba người cùng ngước nhìn.
“Xin lỗi. Tại hành lý của mình thất lạc nên mãi bây giờ mới tới.”
Hai mắt Hạ Vy sáng lên, hô lớn:
“Linda. Là cậu sao?”
Linda khẽ gật đầu. Cô không hề biết rằng tấm danh thiếp mà Hạ Vy cho mình lại là vé vàng để bước vào HPJ. Nói đúng hơn thì người nhà họ Trịnh chỉ giao vào tay những người mình muốn mời tới làm việc ở tập đoàn tấm thiệp đó mà thôi.
Hạ Vy đánh giá cao khả năng của Linda nên mới lần đầu dùng tới đặc quyền này của mình. Cô chỉ không ngờ anh trai và Linda đều giấu chuyện này.
Linda giải thích:
“Mấy tháng trước mình sang Việt Nam thăm bà và ghé qua HPJ. Hiện tại mình là một trong những phụ tá của anh Hải Phong.”
Hạ Vy reo lên:
“Quá tốt rồi.”
Dứt lời, cô nói với Linda:
“Hôm nay cậu muốn ăn gì cứ mạnh dạn gọi đi. Anh Đình Vũ - chủ nhân bữa tiệc này là một người rất hào phóng.”
Đình Vũ bất ngờ về mọi chuyện diễn ra trước mắt nhưng cố gắng lấy lại bình tĩnh. Anh nhấp một chút cà phê rồi nói:
“Em muốn uống gì thì nói với phục vụ.”
Thấy vẻ mặt lạnh tanh của Đình Vũ, Linda run giọng nói:
“Anh… anh vẫn còn giận em ạ?”
Đình Vũ lắc đầu:
“Hạ Vy không giận em, anh cũng vậy.”
Hạ Vy đã kể cho Thiên Minh nghe mọi chuyện. Thì ra sự bất ổn đến từ Linda là do cô nàng yêu đơn phương Đình Vũ, ghen tị với bạn gái anh.
Thiên Minh lên tiếng để phá vỡ bầu không khí có phần kỳ quái:
“Ngày mai mới gặp đối tác của HPJ. Chiều nay tôi đã thuê xe đi một vòng quanh thành phố. Ai muốn đi cùng thì giơ tay.”
Hạ Vy lập tức làm theo lời Thiên Minh. Anh bật cười:
“Cô ngốc này. Em được mặc định là tham gia rồi. Em không chịu đi thì chúng ta ở nhà “quấn kén” đấy.”
Đình Vũ đang uống dở ngụm cà phê liền ho lên sặc sụa.
Thiên Minh trừng mắt nhìn Đình Vũ:
“Thế nào? Còn hai người nữa đó. Đừng có nói là muốn ở lại khách sạn làm điều mờ ám nhé. Chẳng mấy khi tôi mời đâu.”
Đình Vũ lấy khăn giấy lau miệng rồi đáp:
“Tôi đi là được chứ gì. Nhưng anh hứa bao ăn tối đi.”
Thiên Minh gật đầu:
“Tất nhiên rồi. Tới Bullona cậu thấy sao?”
Đình Vũ tủm tỉm cười:
“Ổn đó. Hải sản đặc biệt tươi ngon.”
Hạ Vy quay sang Linda:
“Cậu đi chứ?”
Linda nhìn về phía Đình Vũ như thể chờ đợi cái gật đầu từ anh.
Thiên Minh bật cười:
“Cậu ta nói em ở lại thì em phải nghe theo à. Chốt như vậy luôn đi. Bốn giờ chúng ta gặp nhau ở sảnh khách sạn.”
Hạ Vy ngạc nhiên hỏi:
“Sao muộn vậy ạ?”
Thiên Minh còn chưa nói gì thì Đình Vũ đã lạnh lùng đáp:
“Thiên Minh còn bận “quấn kén” đó mà.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT