Địa Lung: Cá Mắc Cạn

Chương 54


5 tháng

trướctiếp

Chuyến đi dự kiến mười lăm ngày đến Iceland của Ngao Quảng ban đầu đã bị kéo dài thành hai mươi ngày vì một số lý do. Gần như y đã đi hết mọi ngóc ngách ở quốc gia này, đột nhiên có một đêm nổi hứng muốn ngắm cực quang, nhưng thời tiết ở cực bắc thật sự rất tệ, tầm nhìn cực quang tệ đến mức làm người phẫn nộ. Ở Iceland hai mươi ngày, y đã mấy lần nhìn thấy màu xanh ngọc thanh khiết giống như ánh tàn dư sau pháo hoa. Bởi vì ở Iceland không có sự phát triển mạnh về công nghiệp nên bầu trời xanh trong, vào ban đêm, con người có thể nhìn thấy dải ngân hà lấp lánh bằng mắt thường. Vì thế, trước khi rời đi Ngao Quảng muốn cho bọn trẻ xem bầu trời đẹp đẽ này. Năm phút trôi qua, Hạo Thiên cũng đã đến trước điện thoại dạy bọn trẻ cách tìm Thất Tinh Bắc Đẩu. Thành phố bị ô nhiễm ánh sáng nghiêm trọng, mấy đứa trẻ lớn lên ở thành phố chưa bao giờ nhìn thấy ngôi sao nào sáng như thế, trong nhà liên tục vang lên tiếng cảm thán khiến Hạo thiên không nhịn được mà cười. Ngao Quảng đứng dưới bầu trời sao điều chỉnh độ cao của giá đỡ điện thoại, bên tai vang lên tiếng hét phấn kích làm giảm bớt đi cảm giác cô đơn mấy ngày qua, ngay cả mặt lạnh của Hạo Thiên nhìn cũng bớt dễ ghét đến mấy phần. 
 
Chuyến bay đến Nuuk cất cánh vào 11 giờ ngày hôm sau, khoảng 9 giờ Ngao Quảng đã ra ngoài, mò mẫm tìm một cửa hàng chuyên bán len cashmere nhưng sợi len mà chủ tiệm đưa ra lại to bằng ngón tay út của y, đúng là len cashmere thuần nhưng Ngao Quảng vốn muốn chọn sợi len để đan áo cho mấy đứa nhỏ, quần áo trẻ em vốn đã nhỏ, sợi len dày như thế này chỉ sợ mặc không thoải mái. 
 
"Chúng tôi có cả sợi len nhỏ nhưng đã được đan ra thành phẩm, quý khách có thể xem ở bên này." Chủ tiệm nhiệt tình mời chào, "Sợi len lớn này nếu nhanh tay thì một ngày có thể làm thành một cái áo, mặc vào rất ấm. Có thể đan cho mình hoặc là người thân. Quần áo của người lớn thường rộng rãi, ít khi mặc bó sát vào người nên không gây khó chịu. Mùa đông mà, nên mặc ấm một chút." 
 
Màu sắc của sợi len rất đẹp, màu xám nhạt mang theo sự tao nhã như thể một cơn mưa phùn vào một ngày nhiều mây. Có lẽ là do có chủ tiệm tạo ấn tượng tốt, Ngao Quảng nhìn màu sắc của cuộn len xám đột nhiên cảm thấy màu sắc của những chiếc áo len khác không còn như ban đầu, y không nhịn được mà nhìn sợi len xám rất lâu, cuối cùng lại bị giá của len xám dọa lui. Cuối cùng Ngao Quảng chọn vài chiếc áo thành phẩm treo trong tiệm để làm quà cho mấy đứa nhỏ, lúc tính tiền y vẫn không nhịn được quay đầu nhìn về những cuộn len xám được xếp ngay ngắn trên kệ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp