Cuối cùng Hạo Thiên vẫn không đành lòng để Ngao Quảng đợi một mình, sau khi chờ Tiểu Giáp bình tĩnh lại ngoan ngoãn đi ngủ, Hạo Thiên bưng cốc nước mật ong ấm áp, rón rén đẩy cửa bước vào, Ngao Quảng vẫn nằm ở tư thế cuộn tròn trên giường, chỉ có điều hai mắt y đang nhắm nghiền lại, dưới ánh trăng khuyết lạnh lẽo qua khung cửa sổ tròn, mái tóc bạc rũ loà xoà trên trán, đầu tựa vào một mảnh ga trải giường ướt đẫm nước mắt, cũng không biết đã ngủ hay chưa.
Khi Hạo Thiên vừa làm rối tóc của Ngao Quảng, Ngao Quảng lập tức mở mắt ra, nhìn hắn bằng một đôi mắt xanh trống rỗng, dưới ánh trăng, đôi mắt này giống như một vũng nước sâu không thấy đáy, cổ họng Hạo Thiên nghẹn lại, không biết nên nói thế nào: “Uống chút nước đi, anh đưa em đi tắm.”
Nói xong Hạo Thiên liền đỡ Ngao Quảng dậy, kề miệng cốc lên môi dưới của Ngao Quảng, nửa ép y uống chút nước, sau đó ôm y vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ rồi thay một bộ đồ mềm mại rộng rãi, đổi sang căn phòng ngủ có màu sắc ấm áp, đặt Ngao Quảng vào trong chăn, xoa đầu y nói: “Ngủ đi, ngày mai anh sẽ cố tìm thời gian quay về với em, có chuyện gì thì gọi anh, anh ở ngay bên cạnh.”
Y không nói nên lời, Ngao Quảng ngoan ngoãn giống như một con rối, tiếng hít thở cũng rất nhẹ.
Hạo Thiên nhìn một lúc, rồi lặng lẽ đóng cửa đi ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT