Ngao Quảng không tức giận, chết lặng đi ra cửa, Hạo Thiên cũng không ngăn cản, gọi trợ lý đi theo đưa Ngao Quảng về nhà, rồi quay đầu tiếp tục bàn chuyện làm ăn với Hứa Bồ, mà lúc này Hoằng Thiên và Ôn Hóa đều chịu thiệt hại, Duệ Đán ngược sau chuyện đó vẫn ở yên một chỗ, giá trị con người của Hứa Bồ thoáng chốc tăng hạng mấy bậc, một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa, cô nhớ đến tình cũ về giúp Hoằng Thiên, thuận tiện đến nhìn xem, đến tột cùng Ngao Quảng là người như thế nào.
Hứa Bồ chậm rãi đi vào văn phòng, đã nhiều năm cô kiên trì tập thể hình, dáng người cao gầy, mặc âu phục nhìn rất xinh đẹp, tháo cúc áo vắt áo khoác lên vai ghế, nắm lấy chỗ kê tay của ghế sô pha màu đen, nét mặt có hơi khó coi: “Anh thay đổi rất nhiều.”
Ngao Quảng nghỉ ngơi ở Vân Nam hơn một tháng, so với khi trước đã ổn hơn không ít, mặc dù thần sắc không tốt lắm, cũng dễ hiểu vì vừa xuống máy bay đã phải gấp gáp trở về, làn da của y khá nhạy cảm, chỉ va chạm nhẹ cũng có thể để lại vết bầm, một tát của Hạo Thiên không mạnh lắm, y chỉ cảm thấy hơi đau, sau đó từ từ nóng lên, cũng không lâu sau chỗ đó đã lập tức sưng lên, in rõ năm đầu ngón tay.
Đúng lúc đang ở hành lang gần đó ngắm cảnh thì đã Hứa Bồ đã nhìn thấy, một omega mang một cái bụng lớn cùng với đôi mắt trống rỗng nhìn xuống lầu, thấy vậy cô không khỏi nảy sinh lòng thương cảm.
“Nếu được thì anh đi nhìn cậu ta một chút đi, cũng sắp đến giờ ăn cơm tối rồi.”
Hạo Thiên hơi sửa soạn lại áo sơ mi, rồi cầm áo khoác lên lập tức xoay người rời đi: “Vậy đi ăn cơm trước, cô muốn ăn ở đâu?”
Hứa Bồ cũng không phải là người không có mắt nhìn, nếu Hạo Thiên đã không muốn nhắc đến, cô cũng hùa theo nói: “Ăn món Pháp đi, tôi muốn ăn ốc sên hấp cùng với nấm Truffle trắng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play