Thực hiện: Clitus x T Y T
Dù sao Ngao Quảng vẫn còn trẻ, trên khuôn mặt non nớt kia không giấu nổi sự hoảng loạn. Y xoay người che chắn cho đứa nhỏ ở phía sau: “Đúng thế thì sao?”
Hạo Thiên nhìn y như một con mèo xù lông. Dù đầu óc kém cỏi cỡ nào cũng biết là Ngao Quảng đang sợ hãi điều gì. Tuy rằng hắn cũng muốn có một hậu nhân là Alpha, nhưng lại không cố chấp như mẹ hắn. Có đứa nhỏ này rồi, sau này Ngao Quảng coi như đã có người bảo vệ, thuận tiện hơn nhiều. Chuyện tốt này quả là ngoài ý muốn. Hạo Thiên suy nghĩ một hồi, cười tươi rói, dù sao hắn vẫn còn lý trí, chỉ muốn nói những lời hay ý đẹp: “Được đấy. Sau này có hai người bọn tôi che chở cho em và Tiểu Giáp, Tiểu Ất rồi.”
Hắn cho rằng lời này mình nói đúng chỗ, chắc hẳn Ngao Quảng sẽ cảm động ít nhiều, ai dè Ngao Quảng vẫn lạnh lùng nhìn hắn: “Không cần, không có anh, trước kia tôi và Tiểu Giáp, Tiểu Ất sống rất tốt.”
Hạo Thiên vừa nghe là muốn lôi lại chuyện cũ. Khuôn mặt vốn đang dịu dàng đầy ý cười tức khắc lạnh đi. Chuyện con cái, hắn đích xác có trách nhiệm. Thuê bảo mẫu là con đường chính quy, lương tháng năm vạn. Nhưng xảy ra loại chuyện này là khó có thể đoán trước. Huống chi Ngao Quảng lại không rên một tiếng đã ôm đứa con Alpha duy nhất của hắn đi. Hắn đã vứt bỏ thể diện mà đuổi theo đến đây rồi, nhưng y vẫn không cho hắn cơ hội chuộc tội. Đã thế lại còn có mối quan hệ ái muội với thằng nhãi con da đen kia. Nghĩ đến việc vì Ngao Quảng mà mình đã phải chịu không ít tủi nhục, hắn có chút tức giận: “Tôi biết em giận tôi, tôi đành chịu. Thế nhưng em có thể đừng nhai mãi chuyện cũ như vậy không? Bây giờ tôi chỉ muốn đối xử tốt với em thôi, bằng không tôi phải chạy tới nơi khỉ ho cò gáy này chịu tội làm gì?”
Ngao Quảng tức giận đến ngứa răng, tim đập dồn dập đến nỗi ngực phát đau. Vốn định trực tiếp đẩy hắn ra, lại nề hà Tiểu Giáp đứng bên cạnh. Bé nhút nhát sợ sệt, sợ hãi nhìn hai người. Ngao Quảng vội che giấu cảm xúc, không phản ứng lại Hạo Thiên nữa. Y duỗi tay lấy bình sữa nóng dưới quầy hàng cho Tiểu Giáp, ôn hòa dỗ dành: “Bé cưng trưa nay muốn ăn gì nào?”
Tiểu Giáp một tay lấy bánh gạo một tay lấy sữa bò. Bé quá lùn, ngồi trên băng ghế nhỏ mà hai cái chân ngắn cũng cũng không với tới, vui vẻ vung vung chân nhỏ: “Muốn ăn sủi cảo ba ba làm ạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play