“Ly hôn thật rồi à?”
Hạo lão thái thái không che dấu được nỗi kinh ngạc trên mặt, không biết là chột dạ hay gì nữa. Giọng bà ta vừa nhỏ vừa nhẹ, dù sao Hạo Thiên cũng đang ngủ trong phòng hắn. Nhưng bản thân Hạo Gia là làm về bất động sản, chưa nói đến việc biệt thự sẽ trang bị thêm thứ gì khác, còn cách âm chắc chắn là rất tốt rồi.
Chị gái sinh đôi của Hạo Thiên cũng là một nữ Alpha mạnh mẽ chính trực. Hạo Quân dựa vào bên cửa sổ, hai ngón tay trắng nõn kẹp lấy điếu thuốc lá nhỏ dài, ngắm nhìn mấy con cá chép thảnh thơi tung tăng bơi lội trong ao sen dưới lầu, không thèm quay đầu lại, thản nhiên đáp: “Đương nhiên là thật rồi. Xảy ra chuyện như thế, không ly hôn mới là lạ.”
Hạo lão thái thái phẫn hận không thôi: “Năm đó đáng ra không nên để con điếm kia vào cửa, gầy nhong gầy nheo, nuôi sao cũng không béo lên được, sinh con ra cũng ốm yếu……” Lão thái thái mặt đầy nếp nhăn dúm dụm lại với nhau, hai mắt láo liên, “Mỗi tháng lấy đi bao nhiêu tiền của nhà này, mà cũng chưa từng nói xem chân em gái nó sao rồi. Hừ, không khéo lại cầm đi hút chích rồi cũng nên, chứ người bình thường làm sao gầy đến thế được……”
Hạo Quân cầm thuốc lá hút một hơi dài. Lúc ở nhà bị phu nhân quản quá nghiêm, hầu như cô không có cơ hội hút thuốc đâu. Bây giờ về nhà lại phải đối mặt với cục diện rối rắm này, ngoại trừ thuốc lá, thật đúng là không có gì có thể làm cho cô duy trì bình tĩnh được. Nhưng chung quy vẫn có chuyện ngoài ý muốn, tỷ như hiện tại, cô dùng âm lượng lớn hơn một phần ba so với bình thường, cắt ngang lời mẹ: “Mẹ, Hạo Thiên ly hôn thì liên quan gì đến Ngao Quảng chứ!”
Hạo Quân kẹp điếu thuốc quay đầu lại, ánh mắt của nữ Alpha càng hung hiểm hơn. Huống chi đôi mắt của Hạo Quân là được di truyền từ người cha Alpha của cô, bẩm sinh cũng đã mang tính uy áp xâm lược, đủ để nhìn xuống một Alpha cùng đẳng cấp khác, chứ đừng nói là một Beta: “Hạo Thiên ly hôn, là bởi vì Hứa Bồ không thể chịu nổi tính cách của mẹ, là bởi vì Hạo Thiên che giấu chuyện của Ngao Quảng, là bởi vì gia nghiệp nhà chúng ta lớn như vậy nhưng hai đứa nhỏ vẫn ăn không đủ no phải nhập viện. Ngao Quảng đã rời đi nửa năm rồi, còn mẹ, ngay cả việc thừa nhận bản thân mình làm sai rất khó sao?”
Hạo Quân dúi tắt điếu thuốc lên cửa sổ, lập tức đi ngay xuống lầu. Vừa rồi cô cố ý phóng ra uy áp nạt cho lão thái thái há miệng cả nửa ngày không dám ho he một tiếng, mãi đến lúc cô rời đi, lão thái thái mới phản ứng lại, thét chói tai: “Bây giờ mày đã dám tranh luận với tao rồi phải không?! Mày đã đủ lông đủ cánh rồi chứ gì? Ai đã phải mang nặng đẻ đau sinh ra mày hả! Lại nói, chả biết mày cưới cái loại người gì về nhà! Nếu không phải mày không kế thừa gia nghiệp, thì con điếm bán mông kia làm gì có cửa vào Hạo Gia! Làm cho mẹ mày ban ngày ban mặt cũng gặp ác mộng!”
Lúc đó Hạo Quân đã ra khỏi cửa, ánh mặt trời dần dần ngả về tây, để lại sau lưng là cánh cổng sắt dày nặng, tiếng chửi bậy kia cũng không truyền tới tai cô được. Cô nhìn hoa viên xanh lá mạ trước mắt, hít sâu một hơi, di động đột nhiên vang lên tiếng chuông được cài riêng cho người nào đó. Một nữ Alpha bên ngoài thanh lãnh cao ngạo thế mà cũng gặp phải tình huống khẩn trương thế này, vội vàng móc di động ra tiếp điện thoại: “Alo.”
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói giòn tan của thiếu nữ: “Ăn cơm chưa?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT