Xin chào, tôi là Nguyễn Ngọc Linh, một thiên kim tiểu thư. Tôi là một cô gái luôn gặp rắc rối với cuộc sống. Tôi thích âm nhạc, là một dancer tự do khi còn trẻ. Tôi mê khám phá, tôi thích đọc sách, đặc biệt là những quyển sách chuyên về lịch sử. Tôi thích sự đơn giản, nhưng không quá cầu kỳ.
Một ngày nọ, tôi và 3 đứa bạn thân nhất của mình là Vũ Quỳnh Chi, Ngân Trang và Thục Quyên đang trò chuyện với nhau thì có 4 bạn nam đến xin in4 của chúng tôi. Lúc đó chúng tôi hình như đã va phải nửa kia của mình. Cái đó người ta gọi là gì nhỉ? Hình như là yêu thì phải. Một trong những anh chàng đó không ai khác đó là anh chàng ngồi cạnh tôi, Trần Khánh Duy. Cả lớp thấy chúng tôi rất hợp nhau nên coi chúng tôi như một couple.

Vài năm sau đó thì tôi quyết định ra nước ngoài để du học. Tôi và anh ấy vẫn giữ liên lạc với nhau, nhắn tin cho nhau, gửi ảnh cho nhau. Một hôm, tôi phát hiện ra mình có thai với anh ấy và báo cáo cho anh ấy biết. Anh ấy rất bất ngờ khi biết tin đó. Anh khóc và cảm ơn tôi. Cả bố mẹ anh, bố mẹ tôi, họ hàng hai bên đều biết. 
Sau khi về nước thì anh cầu hôn tôi trước mặt bạn bè và gia đình hai bên. Tôi chấp nhận lời cầu hôn của anh. Tôi trân trọng những khoảnh khắc đẹp nhất của mình khi được yêu và gặp được một người đàn ông như anh.
Sau khi lễ cưới của chúng tôi kết thúc thì ba ngày sau đó bụng tôi bắt đầu đau.
“ Bố mẹ, ông xã, mọi người ơi em vỡ nước ối rồi.”- tôi gào lên.
“ Anh chở em vào viện.”- anh trai tôi nói.
Thế là cả hai gia đình nháo nhào đưa tôi vào viện. Tôi được đẩy vào phòng sinh, anh động viên tôi và nói “ Cố lên bà xã ơi, sắp được gặp con rồi.” 
Sau một hồi thì tôi cũng sinh được em bé. Con của chúng tôi là con gái, nặng 2,7kg. Anh vừa khóc và nhìn tôi.Lúc anh bế đứa trẻ ra thì mẹ tôi và mẹ anh ngắm con bé.
“ Cháu của bà quá xinh đẹp.”- mẹ tôi nói.
“ Đúng thế, giống y hệt bố nó, chỉ có lông mày giống y hệt mẹ nó thôi chị sui ạ.”- mẹ anh nói.
“ Con rể, cháu ngoại của bố tên gì?”- bố tôi hỏi.
“ Dạ cháu ngoại của bố tên là Trần Ngọc Minh Anh ạ.” - anh đáp.
“ Tên rất hay.”- bố mẹ chồng tôi tán thành.
Anh vừa bế con gái được một lúc thì con bé khóc .
“ Con xin phép được cho con gái của con vào với vợ con ạ.”- anh nói.
Tôi mệt mỏi quá nên đã ngủ. Trong khi tôi đang ngủ thì anh bế con gái vào phòng và đưa con cho tôi. Tôi mỉm cười hạnh phúc. Có chồng, có con bên cạnh là tôi đã hạnh phúc rồi. Tôi yêu anh và con gái nhiều lắm. Tôi vừa dậy thì con gái tôi khóc. Tôi dỗ con và cho con ăn. Ăn xong, tôi ru con ngủ và xoa đầu anh. Trộm vía, con gái của chúng tôi chỉ quấy đêm, chứ không quấy sáng. Thay tã, ru ngủ,chăm sóc con đều tự tay anh làm hết, còn tôi chỉ việc cho con ăn thôi. 
Vài ngày sau thì bạn bè của cả hai vợ chồng tôi đến, mang quà cho hai mẹ con tôi và tranh nhau bế con gái của chúng tôi. Buồn cười nhất là thằng bạn thân của tôi, Long Đỗ nhưng tôi gọi thằng đó là Đần vì nhìn nó rất đần.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play