"Tên nhóc con còn hôi sữa, có liên hệ gì đến ngươi?" Có người tiên phong quát lớn.

Đám người vốn vừa im lặng được một chút vì sự kiện cửa phủ mở ra kia nhanh chóng quay lại ầm ĩ.

"Ra đây! Bảo một tên thư sinh ra mặt thì có gì hay?"

Còn có người đang tán thượng loại hành động "vĩ đại" này: "May mà chúng ta trừ gian diệt ác, kịp thời ngăn chặn tổn thất, bằng không còn không biết bao người bị người ta hãm hại nữa."

"..."

Bộ Thanh Vân lấy ngón út ngoáy ngoáy cái lỗ tai, chậm rãi rút "tờ sớ" kia ra từ trong lòng, thứ này được gấp lại rất gọn ghẽ.

Bên trên có bút tích của Bộ Thanh Vân.

Thứ nhất, bất trung bất hiếu, hành thích quân huynh.

Bộ Thanh Vân vung tay lên, trường kiếm của bốn thị vệ phía sau ra khỏi vỏ, bày ra thế uy hiếp.

"..." Tiếng tranh cãi ầm ĩ lại ngừng lại.

Cũng bởi vì sự uy hiếp của "đao quang kiếm ảnh" này, Mạnh Triết xuất hiện.

Bộ Thanh Vân nhìn về phía Mạnh Triết.

Vài lần gặp mặt giữa họ có thể đếm được trên đầu ngón tay, hơn nữa sự kiện lần này đã xóa sạch toàn bộ chút kính nể mà Bộ Thanh Vân dành cho ông ta.

Vị Thừa tướng lớn lên ở hương dã này, một đường bay đến tận mây xanh, là hình mẫu chuyên tâm dốc lòng kinh điển.

Nghe nói người này chỉ ăn cơm rau dưa, che chở cho hàn sĩ thên hạ, trừ việc dạy dỗ huynh đệ mình không nghiêm thì không còn gì chê trách.

Tuy nhiên, xem ra, ngày đêm đắm chìm trong quyền thế đã khiến hai mắt ông ta bị che lại.

Bộ Thanh Vân lạnh mặt, cảm thấy hình ảnh Mạnh Triết hành lễ với mọi người bắt mắt lạ thường.

Mạnh Triết mắt hoa nhưng tâm không hoảng, một thân triều phục, khí thế thong dong, song sự thâm trầm trong lơ đãng lại khiến người ta khó dời mắt đi được.

Chỉ cần nhìn bề ngoài thôi, Mạnh Triết vẫn trông rất khiếp người, chính khí nghiêm nghị.

Nhìn cái dáng vẻ trong ngoài bất nhất này của ông ta, tự nhiên Bộ Thanh Vân nảy sinh một sự chán ghét. Dưới lớp y bào thanh nhã kia lại là thứ linh hồn bẩn thỉu!

Là loại linh hồn vẫn luôn làm bộ làm tịch, ngày đêm sênh ca dạ vũ phải không?

Nhưng dù trong lòng có phỉ nhổ cỡ nào, Bộ Thanh Vân vẫn chậm rãi nói: "Thì ra là Mạnh Thừa tướng."

Hắn lại chuyển đôi mắt đi, nhìn về phía nam nhân trung niên với dáng vóc khỏe mạnh ở trước mặt.

Dù là cách một lớp quần áo, vẫn có thể thấy được cơ thể rắn chắc của người nọ, dáng lưng lẫn thắt lưng đều thẳng tắp đĩnh đạc - Bộ Thanh Vân nghĩ thầm như thế.

Hoắc Tương Khinh.

Cửa lại kêu "két" một tiếng.

Phía sau có tiếng bước chân truyền lại: "Chui đầu vào lưới."

Tiếng nói lược trầm, mơ hồ nhận ra được sự trào phúng ở bên trong.

"Vương gia!" Những người đứng bên cạnh Bộ Thanh Vân lập tức hành lễ.

Bộ Thanh Vân cũng không quay đầu, hắn lập tức nhìn chăm chú vào Mạnh Triết.

Quả nhiên là hạng lỗ mãng, thấy Tiêu Dạng cũng không hành lễ.

Bên cạnh người có người ngừng lại, chỉ nghe Mạnh Triết nói: "Vương gia, nếu ngài đã ra đây rồi, vậy có thừa nhận hay chăng?"

Bộ Thanh Vân mở miệng, khiến Mạnh Triết chuyển tầm mắt quay lại người mình: "Thừa tướng, sự kiện lần này còn đang thương thảo, tạm hãy nghe ta nói một lời đã."

Mạng Triết như đang cân nhắc. Ông ta chắc chắn lần này không có sơ hở, nhưng nếu tự chối, khó mà chắc là không ai nghi ngờ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play