Bộ Thanh Vân có suy nghĩ muốn dọn ra khỏi vương phủ ngay lập tức, nhưng với thái độ quang minh kia của Tiêu Dạng, rồi cả quá khứ với nhiều dấu hiệu, nó lại khiến Bộ Thanh Vân phải đánh tan những suy nghĩ này.

Hai lần nói câu "sống cô độc suốt quãng đời còn lại" kia còn không có thể chứng minh vị Yến vương này có dục vọng nắm trong tay sao?

Vì thế, Bộ Thanh Vân mới ở lại, tiếp tục học cách thích ứng cho tốt.

Một ngươi nam nhân để ý ta thì ta cũng phải thích nam nhân lại sao?

Không thể nào!

Căn cứ vào chuyện thật sự là nam nam thụ thụ bất thân, Bộ Thanh Vân cảm thấy kính sợ Tiêu Dạng không không hết, mà thân cận lại không đủ.

Kề vai sát cánh là không thể, là chuyện quá mức, không thể tin được!

Tiêu Dạng cảm nhận được sự biến hóa rõ ràng này, bĩnh tĩnh tiếp nhận tấy cả những chuyện này.

Hai người lại chuyển sang dùng bữa.

Nếu nói là có thay đổi gì, thì là mỗi lúc dùng bữa, Tiêu Dạng đều sẽ ép hai người cùng ăn chung.

"Dùng bữa."

Bộ Thanh Vân vùi đôi đũa vào trong lớp cơm, từ từ ăn món cơm thơm ngào ngạt.

Hắn không nhìn khuôn mặt tuấn mỹ ở đối diện kia, Bộ Thanh Vân lại dùng đũa gấp mấy cọng rau xanh ăn chung với cơm.

Hắn híp mắt lại, khóe miệng cảm thấy ngọt ngào.

Yến vương phủ vô cùng xa xỉ, ngày nào cũng chuẩn bị Bộ Thanh Vân một phần cơm rồi một phần mì sợi, để cho hắn tùy ý lựa chọn. Có thể đây chính là do Tiêu Dạng bày mưu đặt kế.

Màu sắc và mùi thơm của món ăn đã dụ con sâu tham ăn trong bụng Bộ Thanh Vân ra, hai mắt của hắn híp lại thành một vầng trăng khuyết, lại nhìn thấy đũa của Tiêu Dạng trỏ vào món thịt khô trước mặt mình.

Suy đoán giấu trong lồng ngực khiến cho khuôn mặt kia của Tiêu Dạng trông đáng yêu hơn không ít, nụ cười của Bộ Thanh Vân càng sâu hơn.

Miệng hắn giật giật, như muốn nói ra điều gì đó, nhưng sau cùng hắn vẫn nuốt trở vào.

Đôi mắt liếc tới cái chén đã thấy đáy kia, Bộ Thanh Vân lại nghĩ tiếp, cảm thấy bản thân mình là một kẻ ăn cơm người ta không trả tiền.

Quên đi, tự khiến cho mình như rung cả lên. Đó là sự quan tâm giữa bằng hữu với nhau, có hiểu không?

Đúng, coi như là mình đang ở nhờ nhà của bằng hữu được rồi!

Bộ Thanh Vân bưng một đĩa măng xào ở trước mặt lên đưa cho tỳ nữ đứng bên cạnh, bảo: "Đổi thành món thịt khô ở trước mặt Vương gia các ngươi đi."

Trước kia Vương quản gia từng nói Tiêu Dạng thích ăn thịt khô, sau đó, xuất phát từ cái tính thích đùa dai, Bộ Thanh Vân đổi món thịt khô lại cho người này.

Ai ngờ Tiêu Dạng cũng không hề quan tâm món thịt, đôi đũa vẫn chỉ về cái vị trí cũ trước đó.

Lúc này Bộ Thanh Vân mới hiểu ngay, Tiêu Dạng này thích món thịt khô ở chỗ nào chứ, rõ ràng là hắn ta lười ra tay!

Đáng yêu thật, chơi vui lắm!

Nhưng nó chỉ ngừng lại ở đây thôi!

"Dạ."

Tiêu Dạng nhướng mắt lên, nghiên cứu dáng vẻ nói cười hứng thú này của Bộ Thanh Vân.

Vị thư sinh này nhìn rất nhã nhặn, nhưng như vậy mới thật sự chướng mắt. Quy tắc đến mức khiến người ta phiền lòng.

Nhưng Tiêu Dạng cũng biết nguyên nhân khiến Bộ Thanh Vân như thế, thành ra không có ý gì là muốn từng bước ép sát, ngón tay có vết chai bàng bạc chỉ về một đĩa cá dấm chua, bảo: "Cho hắn đi."

"Dạ."

---

Gần đây Sở Từ Vân rất ham thích việc gây phiền phức cho Bộ Thanh Vân, nhất là khi biết chuyện ngày nào Bộ Thanh Vân cũng làm bạn với Tiêu Dạng khi dùng bữa.

Hắn ta thích gây phiền phức thì cứ gây phiền phức, lần nào cũng nhận được sự mỉa mai trong im lặng của Tiêu Dạng chưa nói, lại còn phải nhìn khuôn mặt đắc ý dào dạt kia của Bộ Thanh Vân.

Tên Trạng Nguyên kia cứ luôn lấp liếm: "Ta thực sự không có quan hệ gì với hắn."

Sở Từ Vân thật sự nổi giận.

Nhưng nổi giận thì cũng không có cách nào, hắn ta chỉ là một nam nhân thế đơn lực bạc, chỉ có thể bằng vào việc huynh trưởng được sự tín nhiệm chỗ Vương gia mà sống yên ổn tại Yến vương phủ này.

Khi đang đảo mắt một vòng trong Vương phủ, lúc này Sở Từ Vân mới nhận ra bản thân mình tứ cố vô thân.

Tuy nhiên, trong phủ vẫn có người sẵn sàng kể chuyện cho hắn, nói từ chuyện không có thật đến chuyện thật, cuối cùng là tán gẫu: "Nghe nói Tịnh Nhất đại sư, cái người nổi tiếng đó đã tới Biện Kinh rồi.

Sở Từ Vân đã nghe nói đến sự vĩ đại của người này, lại nghe hòa thượng kia đã sống vài thập niên rồi

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play