Tên của Tiêu Thập Thất được Bộ Thanh Vân không ngừng lẩm bẩm
trong miệng, có lẽ vị Phật lớn này đã được hắn đặt trong lòng rồi.
Đây vốn dĩ không phải là một kịch bản có sẵn, làm sao có thể
là hắn? Có vẻ như Bộ Thanh Vân đã đọc quá nhiều sách vở, làm thế nào mà các
liên kết trong truyện lại có thể được sao chép thành hiện thực?
——
Đệm tuyết tích tụ ngày càng dày, sau nhiều lần va vấp, cuối
cùng bọn họ cũng đã sức cùng lực kiệt.
Hắn vốn dĩ chỉ là một học giả, việc có thể đi lưng chừng núi
với một nam nhân trên lưng là một điều cực kỳ hiếm.
Đường núi nhỏ hẹp và trơn trượt, Bộ Thanh Vân mỗi bước đi
đều loạng choạng như sắp ngã.
Chỉ cần hắn vô tình trượt tay thì sức nặng sau lưng sẽ biến
mất ngay lập tức. Tuyết rất dày, để lại vết hằn sâu hình người trên tấm đệm
tuyết.
Bộ Thanh Vân hít một hơi nói: "Lạnh quá."
Sau khi nghĩ đến Tiêu Thập Thất, Bộ Thanh Vân đột nhiên bò
trên tuyết tiến về phía hắn. Ngay cả khi bị va chạm như vậy, Tiêu Thập Thất vẫn
trong trạng thái hôn mê.
Một nam nhân mặc áo đen nằm nghiêng trên mặt tuyết, tuyết
dưới người vì nhiệt độ cơ thể mà tan rất nhanh, mái tóc và y phục của nam nhân
này cũng dính đầy tuyết.
Bộ dạng của hắn vô cùng chật vật, hắn vẫn nằm yên bất động ở
đó. Làn da của nam nhân này đỏ bừng lên, hơi th ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).