Tuy Doãn Mặc đã ngừng việc hát hò, ngoan ngoãn nằm ngủ,
nhưng suốt một đêm Mộ Dữu không thể nào ngủ yên, lời bài hát cứ lặp đi lặp lại
trong đầu cô.
Trong giấc mơ, đều là cảnh tượng Doãn Mặc say rượu, hát
bài 《Hồ lô biến》 và《Bài ca tắm rửa》.
Sau khi ca hát xong, anh liền biến thành một bé trai nhỏ bé,
chỉ cao đến eo cô. Gương mặt trắng trẻo,mũm mĩm, ánh mắt trong veo nhìn cô.
Trông rất đáng yêu.
Trong cơn mơ, Mộ Dữu có cảm giác dường như cô đang nuôi
một đứa trẻ.
Ngày tiếp theo, Mộ Dữu dụi mắt tỉnh dậy, nhìn sang bên
cạnh, cô không thấy bóng dáng của Doãn Mặc đâu.
Cô nhớ lại chuyện đêm qua, trong lòng không khỏi thắc
mắc, hôm qua anh say như vậy, sáng nay sao lại có thể dậy sớm được.
Cánh tay sờ trúng vật cứng dưới gối, cô mò xuống tìm thử,
lấy lên một chiếc điện thoại.
Điện thoại Doãn Mặc vẫn để trong phòng ngủ, chắc anh cũng
ở đâu đó gần đây thôi.
Mộ Dữu nhấn nhẹ vào màn hình để nhìn đồng hồ, hiển thị 12
giờ trưa.
Vậy tính ra Doãn Mặc cũng không phải thức dậy quá sớm.
Nhưng mà điện thoại để vậy, còn anh đi đâu rồi?
Hôm nay là ngày 30 tháng 9, là ngày đầu tiên trong kỳ
nghỉ Quốc Khánh dài hạn.
Sau kì nghỉ này, Mộ Dữu sẽ phải đi thực tập, cô không cần
đến trường nữa, cho nên chiều nay cô muốn ghé kí túc xá thu dọn hành lý.
Mộ Dữu bỏ điện thoại xuống, vươn vai, vặn eo vài cái. Cô
thay đồ xong vào phòng tắm đánh răng rửa mặt.
Mộ Dữu từ phòng tắm đi ra, đúng lúc tay nắm cửa có người
từ bên ngoài vặn mở.
Là Doãn Mặc, anh mặc trên người chiếc ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.