Sau khi Mộ Dữu và Doãn Mặc trở về khu chung cư, vẫn còn sớm hơn so với giờ ăn tối dì Thôi đang chuẩn bị nguyên liệu cho bữa tối.

Sau khi thay dép, Mộ Dữu đặt túi của mình lên ghế sofa và tỏ ý muốn giúp đỡ dì Thôi: "Dì Thôi đang chuẩn bị món ngon gì đây, để con giúp dì nhé?"

Nghe thấy tiếng nói, dì Thôi cười nói: "Chút việc nhỏ này dì làm thoáng cái là xong, cả tuần đi học đã mệt rồi khó lắm có ngày cuối tuần được nghỉ ngơi, với lại côn và cậu chủ lâu rồi chưa gặp hai người cứ nghỉ ngơi tâm sự đi, khi nào dì nấu xong cơm sẽ kêu các con ra ăn.”

Dì Thôi đã nói tới vậy Mộ Dữu cũng không cứng đầu ở lại đây.

Cô quay lại nhìn thấy Doãn Mặc đang cầm chiếc túi cô vừa đặt xuống ghế sofa đi lên cầu thang.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, anh ánh mắt âm trầm, nhướng mày ý bảo cô lên lầu với anh.

Mặc dù buổi tối nhưng vẫn còn sáng như ban ngày, cho dù cô có ý định mời anh đến tham dự buổi toạ đàm tại trường học nhưng cũng không cần phải vội vàng đến thế.

Theo nhận định của Mộ Dữu, Doãn Mặc đang muốn nhân cơ hội này cháy nhà mà hôi của muốn lấy chuyện này đối với cô muốn làm gì thì làm.

Còn về buổi toạ đàm, anh thích đi thì đi đối với cô không có tổn thất gì.

Sau này thầy Cận có hỏi, cô cứ nói là không mời được Doãn Mặc.

Cũng không có gì quá ghê gớm, nhiều lắm chính là hơi mất mặt một chút mà thôi.

Mộ Dữu vờ như không thấy mở ngăn tủ lạnh lấy ra một lon Coca-Cola.

Doãn Mặc liếc nhìn cô một cái, sau đó đi thẳng lên lầu.

Mộ Dữu ở bên dưới một mình cảm thấy rất nhàm chán.

Nghĩ tới nghĩ lui, cô cảm thấy mình nên vì chuyện của thầy Cận dặn dò mà tận tâm một chút.

Cô mỉm cười, lấy chai Coca-Cola uống còn dư khi nảy đi lên lầu, đầu tiên đi vào phòng ngủ không nhìn thấy Doãn Mặc đâu, sau đó cô đi vào thư phòng.

Cửa phòng đóng kín, cô cũng không gõ cửa nắm lấy tay nắm cửa và từ từ mở ra, đưa đầu nhìn vào trong.

Doãn Mặc đang ngồi trước bàn làm việc, tay thon dài trắng nõn điều khiển chuột.

Nghe thấy động tĩnh, anh tùy ý nhếch mắt lên sau đó nhanh chóng thu lại: "Lúc nãy không phải không muốn lên sao?"

Mộ Dữu mỉm cười, cô đi vào đóng cửa lại, đi đến bàn làm việc đứng đối diện với Doãn Mặc.

Cô chống khuỷu tay lên trên bàn làm việc, nghiêng người nằm lên trên bàn, cúi đầu lại gần mặt anh nháy mắt nói: "Ai bảo không muốn lên, chỉ là em muốn đứng ở bên dưới suy nghĩ một chút, lát nữa sẽ lấy lòng anh như thế nào mà thôi."

Trong lúc cô ấy nói chuyện, lời nói nhẹ nhàng mang hương vị ngọt ngào của Coca-Cola.

Doãn Mặc nhìn xuống nói: "Đã suy nghĩ ra được cái gì chưa?"

Mộ Dữu suy nghĩ một chút đưa tay cầm chai Coca-Cola của mình lên, cười một cách nịnh nọt nói: "Chồng, anh có khát không?"

Doãn Mặc nhìn một cái rồi nhận chai Coca-Cola từ tay cô, nghiêng đầu uống hai hơi, ngón tay cầm chai Coca-Cola thật gợi cảm.

Ánh đèn làm nổi bật khuôn mặt lạnh lùng của anh, đường gân cổ xinh đẹp của anh trượt lên trượt xuống theo hành động nuốt.

Mọi động tác của anh đều khiến cho người đối diện cảm thấy quyến rũ.

Mộ Dữu nhìn chăm chú không tự chủ được một hành động nuốt nước miếng, đứng dậy vòng qua bên cạnh anh.

Ngày thường anh không thích đồ uống có ga, bây giờ lại một hơi uống hết chai Coca-Cola còn dư của cô, như đang muốn dùng thứ này để áp đi nhiệt nóng trong cơ thể.

Lạnh lùng trên khuôn mặt anh vẫn không thay đổi, tùy ý đem chai rỗng để trong góc bàn.

Mộ Dữu nhìn nước Coca-Cola còn dính lại trên khóe miệng anh, ánh mắt khẽ nhúc nhích liền đặt mông ngồi lên đùi anh.

Làm cho thân người Doãn Mặc cứng đờ, cánh tay Mộ Dữu tự nhiên vòng qua cổ anh

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play