Mộ Dữu đích thân đi qua lấy hai tờ giấy đăng ký kết hôn
ra, có hơi buồn cười, lại có hơi khó tin: "Tại sao anh lại cất trong két
sắt?"
Sắc mặt Doãn Mặc bình tĩnh: "Nhớ không rõ lắm, có lẽ
là lúc đặt văn kiện vào, chắc đã vô tình bỏ vào luôn."
"Vô tình đặt vào?" Mộ Dữu lộ vẻ không tin:
"Anh tìm nó mà cần cần tốn chút sức nào, cái này chắc là cố ý mới đúng
chứ?"
Cô chậc chậc hai tiếng, ngồi xuống ghế trước bàn làm
việc, trong tay cầm hai tờ giấy đăng ký kết hôn: "Hai, người nào đó giấu
giấy đăng ký kết hôn, nhất định là có ý đồ gì đó."
Khóa két sắt lại, Doãn Mặc chậm rãi dựa vào bên cạnh bàn
làm việc: "Ý đồ gì?"
Mộ Dữu nhún vai: "Cái này còn cần phải hỏi sao, nhất
định là sợ em ly hôn với anh."
Cô lại than thở một tiếng: "Ngoài miệng nói em tìm
được tình yêu đích thực thì ly hôn với em, trả tự do cho em, sau lưng lại giấu
giấy đăng ký kết hôn, anh đúng là nói một đằng làm một nẻo.”
Doãn Mặc rũ mắt nhìn cô: "Anh chỉ là quen để những
thứ quan trọng vào bên trong."
Anh duỗi dài cánh tay ra, lấy một tờ giấy đăng ký kết hôn
từ chỗ cô tới, ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy, lắc lư trước mắt cô, vẻ mặt trầm
ngâm: "Mà cái này, ở trong lòng anh vừa hay lại là thứ rất quan trọng. ”
Doãn Mặc vô cùng nghiêm túc nhìn cô, Mộ Dữu nhất thời có
chút không thoải mái, rũ mắt tránh đi ánh mắt sáng rực kia: "Giấy đăng ký
kết hôn có gì quan trọng?"
"Có liên quan đến em, thì tất cả đều rất quan
trọng."
Trong phòng sách im lặng một lúc, hai người ở trước bàn
làm việc, một người ngồi, một người dựa vào bàn, nhìn nhau.
Ánh đèn chiếu xuống từ trên đỉnh đầu, bóng dáng hai người
hiện lên trên tường.
Một sự mập mờ không rõ ràng, chậm rãi nhen nhóm giữa hai
người.
Lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên, Doãn Mặc sờ sờ
bên trong túi áo, là thư ký Trịnh gọi tới.
Anh nhận cuộc gọi, bên kia truyền đến giọng nói của Trịnh
Lâm: "Doãn tổng, dự án thu mua của Hedevio, phương án chuẩn bị cũng gần
như hoàn thành rồi."
"Ừm, gửi thư cho tôi." Doãn Mặc nhìn đồng hồ:
"Thông báo cho mọi người, mười phút sau sẽ mở cuộc họp trực tuyến. ”
"Vâng, Doãn tổng."
Doãn Mặc cất điện thoại di động, Mộ Dữu đứng dậy từ trên
ghế: "Trễ như vậy anh còn phải làm việc sao? Hôm nay vẫn trong kỳ nghỉ mà.
”
"Dự án ở nước ngoài." Doãn Mặc đưa giấy đăng ký
kết hôn trên tay cho cô: "Cái này của của anh cũng đưa cho em giữ, không
còn sớm nữa, về phòng nghỉ ngơi đi.”
Mộ Dữu nhận lấy: "Vậy anh đừng làm việc muộn
quá."
Cô vừa mới đi được hai bước, bỗng nhiên lại quay lại, khẽ
nâng cằm: "Vừa rồi ở trong khu vườn, anh nói sau này em có thể hôn anh bất
cứ lúc nào."
Cô nhón chân, ôm lấy cổ anh: "Vậy em muốn một nụ hôn
chúc ngủ ngon."
Không đợi Doãn Mặc phản ứng, Mộ Dữu đã hôn lên môi anh
một cái.
Doãn Mặc đang nghĩ đến chuyện công việc, không phòng bị,
đã bị cô hôn một cái.
Đại khái không khống chế được lực tốt, khi cô hôn phát ra
tiếng vang: Bóc ~
m thanh quá mức
xấu hổ, hai má Mộ Dữu đỏ bừng lên, cô có ý định bỏ chạy.
Doãn Mặc trầm mặc, kéo cổ tay cô trở về.
Bàn tay mạnh mẽ giữ chặt vòng eo mảnh khảnh của cô, người
đàn ông khẽ rũ mí mắt, vẻ mặt âm u: "Sao lần nào cũng đánh lén vậy?"
Mộ Dữu bất mãn phản bác: "Đâu có đánh lén, em là
chào hỏi với anh thôi mà."
"Hôn nhanh quá rồi đấy." Doãn Mặc hơi cúi đầu,
đưa mặt lại gần, dỗ dành cô: "Hôn lại một lần nữa. ”
"Không muốn." Mộ Dữu lắc đầu, rất có nguyên
tắc: "Vừa rồi em hỏi anh là muốn hôn chúc ngủ ngon, lúc đó đã đạt được
rồi, nếu hôn lại thì anh đang làm phiền em đấy. ”
Doãn Mặc bị cô chọc tức giận: "Còn c ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.