Buổi tối khi từ công viên trò chơi đi ra, ba người tìm
một nhà hàng không tồi ở gần đó.
Trong phòng, Mộ Dữu đưa thực đơn cho Lục Kỳ Châu:
"Cậu gọi món đi, xem xem muốn ăn cái gì."
Lục Kỳ Châu vừa nhận được thực đơn, thì điện thoại của
Doãn Mặc vang lên.
Anh nhìn lướt qua tên người gọi, nói với Mộ Dữu:
"Anh đi nghe điện thoại."
Anh đứng dậy, đi ra ngoài phòng riêng, đi đến nơi ít
người, mới nhấn nút màu xanh lá cây để nghe điện thoại: "Ông nội."
Trong điện thoại di động truyền đến giọng nói bất mãn của
ông cụ Doãn: "Không phải nói với bố cháu rồi sao, bảo cháu dẫn vợ cháu
nhân dịp nghỉ phép về nhà ở hai ngày, ta và bà nội cháu ở nhà chờ hai đứa cả
một ngày, ngay cả bóng người cũng không thấy. Kỳ nghỉ này rốt cuộc cháu có thể
trở về hay không, phải nói với chúng ta một tiếng chứ.”
Doãn Mặc nhéo nhéo điểm giữa hai đầu lông mày, hai ngày
nay chỉ lo chuyện tình cảm giữa anh và Mộ Dữu, anh quên mất.
Còn chưa làm cho Mộ Dữu hồi tâm chuyển ý, sợ cô không
muốn đi Trường Hoàn, Doãn Mặc dừng một chút: "Ông nội, trong việc làm ăn
tạm thời có chút chuyện, qua một thời gian nữa cháu lại cùng Dữu Dữu về Trường
Hoàn thăm ông và bà nội."
Ông cụ Doãn dừng lại một lát, tựa hồ như không được vui
cho lắm: "Không tới sao?"
"Có thể là như vậy, tạm thời không đi được."
Doãn Mặc xin lỗi: "Xin lỗi ông nội, đáng lẽ cháu nên gọi điện thoại cho
ông sớm.”
Ông cụ Doãn thở dài: "Ta không có gì, chủ yếu là bà
nội của cháu không phải rất muốn gặp cháu dâu sao, hai đứa đăng ký kết hôn cũng
lâu như vậy, vẫn không trở về. Thời gian trước cháu vất vả lắm mới trở về
Trường Hoàn một lần, đêm đó liền bay về An Cầm, cũng không tới ở, bà nội nhớ
cháu đấy. ”
"Ông nói với bà nội, chờ khi rảnh rỗi, cháu nhất
định sẽ đưa Dữu Dữu về."
"Quên đi, cháu cứ lo công việc của mình đi, việc làm
ăn quan trọng, cũng không nóng vội, khi nào trở về cũng được."
Hai ông cháu lại nói chuyện phiếm thêm vài câu, Doãn Mặc
cất điện thoại di động, quay đầu phát hiện Mộ Dữu đứng sau lưng anh.
Anh nhướng mày: "Sao lại đứng ở đây?"
Mộ Dữu muốn đi toilet, kết quả nghe Doãn Mặc gọi điện
thoại có nhắc tới tên mình, mới tới nghe vài câu.
Lúc trước khi còn ở trường học, trên wechat Doãn Mặc đã
nhắc tới chuyện này với cô, nói ngày nghỉ phải dẫn cô đi Trường Hoàn thăm ông
bà nội.
Khi đó còn cảm thấy Doãn Mặc không thích cô, Mộ Dữu cảm
thấy Trường Hoàn đối với cô mà nói là thương tâm, cho nên không đồng ý.
Có điều hiện tại, thật ra cũng không có gì.
Mộ Dữu cảm thấy có chút kỳ quái: "Tại sao ông bà anh
vẫn sống ở Trường Hoàn?"
Doãn Mặc nói: "Lúc trước Doãn thị vốn là do ông nội
khởi nghiệp ở Trường Hoàn, sau đó bị chia làm hai, bác tiếp nhận việc làm ăn
của Trường Hoàn, thành lập tập đoàn Quân Tứ, bố anh đến thành phố An Cầm phát
triển, sáng lập Quân Hoa, cũng ở ch� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.