Du Thi rất thích cây đàn hạc mới trộm được này, đáng tiếc ngoại trừ lần ở trong đường hầm trước đó thì hắn vẫn chưa có được cơ hội tuần diễn âm nhạc. Tất cả sự chờ đợi đều rất đáng giá, mặc dù trí thông minh của hắn không cao nhưng cũng biết hôm nay là một ngày rất hoành tráng, hắn có thể lên đài diễn xuất.
Lý quản gia lại tới gõ cửa, lần này lão ta đứng ở ngoài phòng không hề rời đi: "Cô gia, còn có một việc ngài cần chuẩn bị."
Ôn Thời nhìn Du Thi một cái, không cần cậu phải dặn dò quá nhiều, Du Thi ôm cây đàn trốn vào trong tủ quần áo.
Sau khi cửa mở, nước mưa với mùi hương hỗn hợp bay vào bên trong, Lý quản gia bưng một cái khay, chiếc khăn trùm đầu cô dâu màu sắc đậm đặc giống như là có thể nhỏ ra máu. Bốn góc khăn treo một đồng tiền, tiền cổ vốn dùng để trừ tà, nhưng mà loại tiền này vết rỉ loang lổ, đường vân còn dính bùn đất, dường như là mới được đào lên không lâu.
Ôn Thời nhìn Lý quản gia phục tùng cúi người trước mặt, khẽ nhíu mày: "Thứ này dành cho cô dâu."
Lý quản gia đối đáp trôi chảy: "Lão gia đau lòng vì mất đi ái nữ, với ông ấy, ngài chính là một phần ái nữ của ông ấy. Hôm nay ngài đội cái khăn cô dâu này lên, là gả, cũng là cưới."
Ôn Thời rất muốn bổ não mấy người này ra, xem bên trong đó có cái gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT