Sau khi Meo bệ hạ phát biểu xong hết những suy nghĩ của mình về tương lai thì đôi chân của cậu ta bất chợt trở nên mềm nhũn, suýt chút nữa là ngã xuống đài phun nước ở phía sau.
Trước mắt, những kế hoạch này đều là lý luận suông, việc tinh thần bị ô nhiễm do ăn thịt vẫn đang khiến tinh thần của Ôn Thời bị hao mòn, Tống Viêm còn yếu hơn cả cậu, hình ảnh Nhân Ngư Vương và mèo đen cứ luân phiên chạy qua chạy lại trong đầu cậu ta, khiến cho ánh mắt của cậu ta rã rời.
“Cứu…” Tống Viêm nói một cách mệt mỏi.
Mặt của Kế Nguyên Chi không hề đổi sắc, đỡ chủ nhân mèo và tín đồ của cậu quay về, sau khi ném hai người vào trong phòng ngủ xong thì tắt đèn.
Giường số 1 ở sát cửa, Yaerlin đỡ được Ôn Thời đang say rượu.
Ôn Thời nhấn mạnh: “Tôi là vua.”
Đúng lúc Yaerlin vừa tính bế người em trai đang nói bậy bạ của mình lên giường nghỉ ngơi, thì có một cánh tay đã kịp thời ngăn cản hắn ta, Giản Thanh Vanh thấp giọng nói: "Không cần phiền đến anh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT