Đường đi chật hẹp chỉ đón nhận được một phần ánh trăng, vừa khéo bao trọn lấy toàn thân Ôn Thời, rọi xuống thành một đường dài trên tấm lưng cậu.
Đã gần đến nửa đêm, trong ký túc xá có một người lẳng lặng đứng bất động một chỗ trông cứ như bị ma ám vậy.
Giản Thanh Vanh không màng quan tâm đến hiệu ứng ánh sáng của ánh trăng mà chỉ quan tâm xem Ôn Thời có bị khó chịu chỗ nào hay không.
"Anh hai tôi..." Ôn Thời cố gắng diễn đạt một cách ẩn ý: "Chuẩn bị đi tìm một trong hai vị giáo sư để tiến hành ‘tiếp xúc cơ thể’.”
Tống Viêm nghe thấy vậy liền ló nửa cái đầu ra: "Đánh nhau hả? Thật sự có thể đánh lại NPC sao?"
Ôn Thời bỏ vẻ bí hiểm, nói thẳng ra hai chữ: "Giao, phối."
Một câu nói giống như quăng một quả bom thủy lực vô cả căn phòng, quả bom chìm xuống đáy hồ rồi cuối cùng là phát nổ trong đầu từng người một. Mọi người thật sự nín thinh không nói được thêm một chữ nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT