Sáng sớm, Dung Hoan tỉnh lại, cô trở mình trong mơ màng lại cảm thấy cánh tay bên hông dường như cử động, ôm chặt cô vào lòng.
Cô mở mắt liền nhìn thấy Phó Tư Diễn đang nhìn mình, đuôi lông mày hơi nhếch lên.
“Ui, Phó Tư Diễn sao anh lại dậy sớm như vậy”.
Anh xoa bóp mặt cô, cười nhẹ nói: “Anh không giống như heo nhỏ lười biếng, ngủ tới muộn như vậy.” Thật ra lúc nãy anh sớm đã tỉnh dậy, sau khi tỉnh phát hiện ra chỉ là an tĩnh quan sát gương mặt lúc ngủ của tiểu cô nương cũng cảm thấy tháng năm yên bình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT