Dung Hoan nghe vậy, vài giây sau, đã bị lời nói của anh làm cho khuôn mặt đỏ bừng. Cô rũ mắt xuống làm bộ đẩy anh ra, vẻ mặt e thẹn, lại bị anh ôm chặt hơn.

Anh đặt cằm lên đầu cô nặng nề cười, khiến cho tim cô rung động, nhịn không được mắng anh: “Lưu manh…!”

“Xem ra tối nay phải làm gì đó mới không khiến hai chữ “lưu manh” thất vọng rồi.”

Dung Hoan nghe anh nói vậy, nhớ lại một màn ân ái, trong lòng run lên: “Không được! Tối nay mỗi người một phòng!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play